zhòng xīn
zhòng fēng
zhòng xué
zhòng dí
zhòng nèi
zhòng duō
zhòng nù
zhòng xián
zhòng jū
zhòng cái
zhòng xīng
zhòng pì
zhòng hù
zhòng liú
zhòng qín
zhòng dòu
zhòng qiáng
zhòng ruò
zhòng nú
zhòng gōng
zhòng gōng
zhòng shuō
zhòng shì
zhòng qīng
zhòng jù
zhòng jiā
zhòng běn
zhòng kǒu
zhòng niàn
zhòng zhì
zhòng shǎo
zhòng mù
zhòng yì
zhòng shì
zhòng dú
zhòng qǔ
zhòng xíng
zhòng biàn
zhòng jì
zhòng wàn
zhòng mù
zhòng huì
zhòng shì
zhòng guò
zhòng shèng
zhòng lùn
zhòng wù
zhòng guǎn
zhòng fǔ
zhòng mín
zhòng fēi
zhòng yāng
zhòng chén
zhòng bāng
zhòng lǜ
zhòng qiào
zhòng pā
zhòng cǎo
zhòng chú
zhòng chú
zhòng pǐ
zhòng huì
zhòng nì
zhòng huān
zhòng hé
zhòng shì
zhòng fǔ
zhòng néng
zhòng fù
zhòng bàng
zhòng shǐ
zhòng zhōng
zhòng jiè
zhòng qī
zhòng zhòng
zhòng huǐ
zhòng huàn
zhòng huǒ
zhòng qì
zhòng rén
zhòng shēng
zhòng yán
zhòng měi
zhòng zhù
zhòng wàng
zhòng dì
zhòng zhù
zhòng shù
zhòng chǐ
zhòng jí
zhòng dié
zhòng miào
zhòng fāng
zhòng míng
zhòng fēng
zhòng zhēn
zhòng hé
zhòng guǎng
zhòng xíng
zhòng guǎ
zhòng fù
zhòng huò
zhòng méng
zhòng nǚ
hóng miào
jiā miào
wēi miào
jiǎn miào
yào miào
yán miào
mò miào
làn miào
xīn miào
níng miào
líng miào
cū miào
qiào miào
shēn miào
qiǎn miào
màn miào
ào miào
lì miào
gāo miào
huá miào
qióng miào
guǐ miào
dào miào
xiān miào
jiǎo miào
shū miào
jùn miào
kōng miào
xiě miào
zào miào
hóng miào
jiǎo miào
duān miào
yǎo miào
měi miào
wǎn miào
jǐng miào
qīng miào
chōng miào
rù miào
tóng miào
qīng miào
shén miào
jué miào
xuán miào
bǐ miào
jī miào
yāo miào
mǐn miào
yòu miào
jìn miào
jiāo miào
liáo miào
juān miào
xié miào
zhòng miào
jué miào
èr miào
qí miào
bù miào
jiāo miào
shàng miào
ào miào
jīng miào
chāo miào
qiǎo miào
xié miào
yuán miào
yīng miào
fū miào
tán miào
wǎn miào
shú miào
jí miào
chěng miào
⒈ 一切深奥玄妙的道理。
引《老子》:“玄之又玄,众妙之门。”
晋潘岳《闲居赋》:“仰众妙而絶思,终优游以养拙。”
《北史·隐逸传·徐则》:“夫道得众妙,法体自然,包涵二仪,混成万物。”
唐李白《大猎赋》:“括众妙而为师,明无幽而不烛兮。”
金元好问《和仁卿演太白诗意》之一:“静坐且留观众妙,还丹无用説长生。”
⒉ 众多的妙趣。
引清林嗣环《<秋声诗>自序》:“当是时,妇手拍儿声,口中呜声,儿含乳啼声,大儿初醒声,夫叱大儿声,一时齐发,众妙毕备。”
⒊ 借指道教。
引《唐大诏令集·道士女冠在僧尼之上诏》:“遂使殊方之典,鬱为众妙之先;诸华之教,翻居一乘之后。”
众zhòng(1)(形)本义:多;许多:多;许多(2)(名)许多人:~生|听~。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。