wǎng wǎng
wǎng rán
wǎng tì
wǎng mào
wǎng tān
wǎng dào
wǎng jū
wǎng sǐ
wǎng què
wǎng niàn
wǎng huò
wǎng mò
wǎng yǎng
wǎng shēng
wǎng gǔ
wǎng dài
wǎng fǎ
wǎng chàng
wǎng yāng
wǎng gù
wǎng cuò
wǎng yǐ
wǎng fèi
wǎng jué
wǎng láng
wǎng liǎng
wǎng dú
wǎng jì
wǎng mín
wǎng jí
wǎng bāo
wǎng chē
wǎng xiàng
wǎng mì
wǎng xiào
wǎng rén
wǎng qū
wǎng zhǔ
wǎng shàng
wǎng fú
chén mào
miǎn mào
kuì mào
jiàn mào
wū mào
gài mào
huáng mào
bèi mào
gǎn mào
bèi mào
yǐn mào
gàn mào
pián mào
lián mào
pī mào
hán mào
hūn mào
fǎng mào
zhē mào
tà mào
dāo mào
qīn mào
mèi mào
jiǎ mào
hùn mào
fù mào
yú mào
hù mào
sī mào
líng mào
dǐ mào
nì mào
dú mào
shāng mào
wán mào
hēi mào
méng mào
tāo mào
liè mào
xuàn mào
fú mào
gǒu mào
wěi mào
guān mào
hùn mào
wěi mào
wěi mào
dǐng mào
fù mào
yǎn mào
fàn mào
diàn mào
wǎng mào
bù mào
qī mào
póu mào
làn mào
dú mào
chù mào
bì mào
chǎn mào
chí mào
pò mào
tū mào
yù mào
guǐ mào
chōng mào
tiǎn mào
tān mào
jǐn mào
dǐ mào
wǎng mào
měng mào
⒈ 欺骗冒充。
引《隋书·苏威传》:“復言威以曲道任其从父弟彻肃等罔冒为官。”
《资治通鉴·后晋高祖天福二年》:“闽主曰:‘朕知之久矣。今以委卿,择贤而授,不肖及罔冒者勿拒,第令纳赂,籍而献之。’”
胡三省注:“罔冒,谓欺罔伪冒而求官者。以事理之所无而欺上,谓之罔;假他人之所有以饰伪,谓之冒。”
宋王禹偁《搜访唐末已来忠臣子孙诏》:“人或罔冒,国有刑章,凡在守臣,副台深旨。”
罔wǎng(1)(动)〈书〉蒙蔽:欺~。(2)(副)〈书〉没有、无:置若~闻。
冒读音:mào,mò[ mào ]1. 向外透或往上升:冒烟(①烟往上升;②发怒)。冒汗。冒尖。
2. 不顾(恶劣的环境或危险等),顶着:冒雨。冒险。冒死。
3. 不加小心,鲁莽,冲撞:冒失。冒昧。冒进(不顾具体条件,急躁进行)。
4. 用假的充当真的,假托:冒牌。冒充。冒名顶替。
5. 复盖:“先设一铁板,其上以松脂、蜡和纸灰之类冒之”。
6. 贪污:“贪于饮食,冒于货贿”。
7. 古同“帽”。
8. 古同“瑁”,玳瑁。
9. 姓。