fàn fēn
fàn nán
fàn hài
fàn jiè
fàn xìn
fàn biān
fàn mào
fàn yán
fàn lěi
fàn liè
fàn yí
fàn wéi
fàn fá
fàn tóu
fàn yóu
fàn dòu
fàn chóu
fàn wēi
fàn yì
fàn shang
fàn jiàn
fàn zhì
fàn lì
fàn shùn
fàn gàn
fàn bào
fàn xiāo
fàn jiàng
fàn guǎ
fàn chuáng
fàn hán
fàn shēng
fàn wǔ
fàn sè
fàn chǐ
fàn zuǐ
fàn zhèng
fàn mǎo
fàn yè
fàn jiè
fàn zāng
fàn wéi
fàn kē
fàn diào
fàn wēi
fàn guān
fàn xìng
fàn bá
fàn yán
fàn sāi
fàn jiē
fàn kuáng
fàn luàn
fàn jì
fàn xīn
fàn zuì
fàn è
fàn fēng
fàn cuò
fàn guī
fàn sī
fàn jìng
fàn kòu
fàn fǎ
fàn guī
fàn chù
fàn xián
fàn shì
fàn zhuō
fàn wǔ
fàn qū
fàn jiē
fàn jiān
fàn lín
fàn jiào
fàn shé
fàn wěi
fàn chù
fàn rén
fàn kēi
fàn bìng
fàn jìn
fàn shǒu
fàn shǎ
fàn lì
fàn duì
fàn jiān
fàn shǔ
fàn shāng
fàn kè
fàn tǔ
fàn zhèng
fàn zhòng
fàn nù
fàn xiǎng
fàn àn
fàn lì
fàn chù
fàn liè
fàn suì
fàn huàn
fàn jiàn
fàn juàn
fàn mìng
fàn huì
fàn mén
fàn nì
fàn nán
fàn zhāi
fàn lǜ
fàn bì
fàn èr
fàn dǎo
fàn hún
fàn kùn
fàn què
gǎn mào
diàn mào
guān mào
pī mào
wū mào
fù mào
bì mào
hùn mào
chí mào
měng mào
zhē mào
yú mào
jiǎ mào
yù mào
bù mào
dāo mào
póu mào
jǐn mào
dǐ mào
fàn mào
méng mào
qī mào
líng mào
pián mào
tà mào
bèi mào
gàn mào
sī mào
hù mào
yǎn mào
tiǎn mào
hán mào
dú mào
chù mào
hùn mào
hēi mào
wǎng mào
wán mào
mèi mào
xuàn mào
chǎn mào
jiàn mào
tāo mào
shāng mào
dǐng mào
huáng mào
tān mào
guǐ mào
wěi mào
gǒu mào
nì mào
fù mào
tū mào
wěi mào
fú mào
làn mào
pò mào
wěi mào
kuì mào
wǎng mào
dǐ mào
hūn mào
qīn mào
liè mào
dú mào
chén mào
yǐn mào
chōng mào
fǎng mào
bèi mào
miǎn mào
lián mào
gài mào
冒犯。
冲冒。
⒈ 冒犯。
引晋袁宏《后汉纪·桓帝纪上》:“臣恐小人道长,遂成其败,犯冒天颜。”
《再生缘》第十三回:“只为门生忽降閒,一朝犯冒老师前。”
⒉ 冲冒。
引《晋书·齐王冏传》:“惠闻天下五难……捐宗庙之主,忽千乘之重,躬贯甲胄,犯冒锋刃,此一难也。”
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
冒读音:mào,mò[ mào ]1. 向外透或往上升:冒烟(①烟往上升;②发怒)。冒汗。冒尖。
2. 不顾(恶劣的环境或危险等),顶着:冒雨。冒险。冒死。
3. 不加小心,鲁莽,冲撞:冒失。冒昧。冒进(不顾具体条件,急躁进行)。
4. 用假的充当真的,假托:冒牌。冒充。冒名顶替。
5. 复盖:“先设一铁板,其上以松脂、蜡和纸灰之类冒之”。
6. 贪污:“贪于饮食,冒于货贿”。
7. 古同“帽”。
8. 古同“瑁”,玳瑁。
9. 姓。