tān láng
tān liú
tān kè
tān chán
tān làn
tān róng
tān lìn
tān chēn
tān nuò
tān dù
tān miù
tān dù
tān zuǐ
tān cái
tān lè
tān kòu
tān qiú
tān biǎn
tān shí
tān quán
tān lòu
tān bà
tān qiān
tān chī
tān zì
tān màn
tān duò
tān nuò
tān shuǎ
tān shǎng
tān liàn
tān zhe
tān jù
tān huá
tān tà
tān mù
tān lì
tān mò
tān zāng
tān huì
tān wàng
tān wèi
tān guān
tān huāng
tān shē
tān huān
tān tiè
tān qiè
tān lù
tān hěn
tān lù
tān lín
tān suǒ
tān shàn
tān mào
tān gōng
tān zhà
tān chéng
tān xiá
tān qiáng
tān shì
tān wán
tān lán
tān fǔ
tān lìn
tān hēi
tān jiǎ
tān fàng
tān fū
tān huò
tān niàn
tān liè
tān tú
tān shēng
tān dào
tān chǐ
tān sì
tān dù
tān náng
tān sī
tān yǐn
tān bì
tān gòu
tān cán
tān jiǎo
tān héng
tān shì
tān wū
tān lài
tān cū
tān ái
tān bǐ
tān huāng
tān gòu
tān bēi
tān yòng
tān shì
tān lín
tān méi
tān mào
tān móu
tān zhǔ
tān kē
tān nì
tān yín
tān wū
tān yù
tān mào
tān hàn
tān qiáng
tān sú
tān kǒu
tān jiāng
tān hěn
tān xīn
tān chī
tān è
tān lì
tān jiàn
tān sè
tān jì
tān duò
tān yín
tān sè
tān rǎn
tān shā
tān jìng
tān hè
tān huò
tān huì
tān bèi
tān rén
tān huān
tān wǎng
tān jiǔ
tān tāo
tān duó
tān mìng
tān zhuó
tān qiú
tān chēn
tān cū
tān lìn
tān lì
tān kù
tān róng
tān dú
tān huá
tān nìng
tān líng
tān zhì
tān ài
tān quán
tān qīng
tān kuài
tān bào
tān lù
tān de
tān huā
tān biǎn
tān lǎn
tān chán
tiǎn mào
měng mào
liè mào
guǐ mào
tāo mào
chí mào
yù mào
tà mào
wěi mào
chǎn mào
diàn mào
fù mào
gài mào
dǐ mào
yú mào
fú mào
pò mào
chōng mào
mèi mào
fàn mào
hēi mào
wán mào
lián mào
bù mào
fù mào
hūn mào
dāo mào
hùn mào
kuì mào
dú mào
nì mào
hùn mào
póu mào
yǐn mào
bèi mào
hù mào
gǎn mào
pī mào
hán mào
jǐn mào
líng mào
dǐng mào
fǎng mào
yǎn mào
wěi mào
zhē mào
wǎng mào
qī mào
bèi mào
dú mào
bì mào
gǒu mào
xuàn mào
wǎng mào
jiàn mào
chén mào
dǐ mào
jiǎ mào
làn mào
pián mào
gàn mào
tū mào
sī mào
tān mào
miǎn mào
qīn mào
guān mào
shāng mào
méng mào
chù mào
huáng mào
wū mào
wěi mào
⒈ 贪得;贪图财利。
引《左传·成公十二年》:“诸侯贪冒,侵欲不忌。”
《隋书·炀帝纪下》:“贪冒货贿,不知纪极。”
唐韩愈《寄崔二十六立之》诗:“仁者耻贪冒,受禄量所宜。”
明徐光启《漕河议》:“公忠廉直之官可得见长,贪冒闒茸之伦可得著罪。”
⒉ 指贪图财利的人。
引《旧唐书·职官志二》:“较之优劣,而定其留放,所以正权衡,明与夺,抑贪冒,进贤能。”
为官贪污而不廉洁。《左传.成公十二年》:「诸侯贪冒,侵欲不忌。」也作「贪墨」。
贪(1)(动)本义:爱财;后多指贪污:爱财;后多指贪污(2)(动)对某种事物欲望老不满足;求多:~多|~心。(3)(动)片面追求;贪图:~脏|~天之功。
冒读音:mào,mò[ mào ]1. 向外透或往上升:冒烟(①烟往上升;②发怒)。冒汗。冒尖。
2. 不顾(恶劣的环境或危险等),顶着:冒雨。冒险。冒死。
3. 不加小心,鲁莽,冲撞:冒失。冒昧。冒进(不顾具体条件,急躁进行)。
4. 用假的充当真的,假托:冒牌。冒充。冒名顶替。
5. 复盖:“先设一铁板,其上以松脂、蜡和纸灰之类冒之”。
6. 贪污:“贪于饮食,冒于货贿”。
7. 古同“帽”。
8. 古同“瑁”,玳瑁。
9. 姓。