miào shēng
miào yǔ
miào lùn
miào móu
miào zhuó
miào gē
miào xiá
miào zhǔ
miào diàn
miào mào
miào wèi
miào tǎ
miào hào
miào suàn
miào gōng
miào cháo
miào cí
miào shèng
miào shí
miào suàn
miào píng
miào guān
miào xué
miào lǜ
miào qǐn
miào xiàng
miào hù
miào lüè
miào shì
miào tíng
miào sì
miào huì
miào shì
miào mó
miào wò
miào yì
miào tíng
miào xué
miào tián
miào shè
miào zhù
miào cè
miào zhàn
miào láng
miào yuàn
miào qì
miào huì
miào huà
miào lè
miào bēi
miào jiàn
miào shí
miào xiàng
miào táng
miào mén
miào sòng
miào tiāo
miào páo
yún láng
zhù láng
yán láng
cháng láng
qián láng
běi láng
xíng láng
fēng láng
fà láng
lián láng
sì láng
huí láng
fēng láng
fáng láng
gōng láng
yīn láng
huà láng
gǒng láng
duǒ láng
xiàng láng
miào láng
yán láng
yóu láng
yán láng
jiē láng
mén láng
chuān láng
zǒu láng
huí láng
sēng láng
zhù láng
bù láng
xiǎng láng
yì láng
zhǔ láng
⒈ 朝廷。指以君王为首的中央政府。
引明贾仲名《连环记》第一折:“则为这汉家宇宙,好着俺两条眉锁庙廊愁。”
明刘基《次韵和石末松秋日感怀见寄》之一:“肉食不知田野事,布衣深为庙廊忧。”
《再生缘》第十五回:“卿能大杀吹台寇,朕必加恩配庙廊。”
⒉ 朝廷。借指天子。参见“廊庙”。
引《古今小说·沉小霞相会出师表》:“一纸封章忤庙廊,萧然行李入遐荒。相知不敢樊鞍送,恐触权奸惹祸殃。”
⒊ 太庙两廊。
庙miào(1)(名)旧时供祖宗神位的处所:宗~|家~。(2)(名)供神佛或历史上有名人物的处所:土地~|孔~。(3)(名)庙会:赶~。
廊读音:láng廊láng(名)廊子;屋檐下的过道或独立的有顶的过道:走~|长~|前~后厦。