庙堂


庙堂的组词


庙廷

miào tíng

庙碑

miào bēi

庙略

miào lüè

庙象

miào xiàng

庙幄

miào wò

庙卫

miào wèi

庙谟

miào mó

庙祫

miào xiá

庙歌

miào gē

庙室

miào shì

庙祀

miào sì

庙廊

miào láng

庙祝

miào zhù

庙论

miào lùn

庙田

miào tián

庙胜

miào shèng

庙号

miào hào

庙宇

miào yǔ

庙貌

miào mào

庙见

miào jiàn

庙器

miào qì

庙食

miào shí

庙户

miào hù

庙颂

miào sòng

庙牲

miào shēng

庙朝

miào cháo

庙濯

miào zhuó

庙战

miào zhàn

庙讳

miào huì

庙庖

miào páo

庙市

miào shì

庙律

miào lǜ

庙殿

miào diàn

庙庭

miào tíng

庙主

miào zhǔ

庙堂

miào táng

庙门

miào mén

庙议

miào yì

庙祏

miào shí

庙官

miào guān

庙策

miào cè

庙院

miào yuàn

庙谋

miào móu

庙画

miào huà

庙会

miào huì

庙祠

miào cí

庙塔

miào tǎ

庙算

miào suàn

庙社

miào shè

庙穴

miào xué

庙攻

miào gōng

庙寝

miào qǐn

庙祧

miào tiāo

庙屏

miào píng

庙乐

miào lè

庙筭

miào suàn

庙像

miào xiàng

庙学

miào xué


论堂

lùn táng

北堂

běi táng

萱堂

xuān táng

府堂

fǔ táng

池堂

chí táng

丰堂

fēng táng

玉堂

yù táng

卷堂

juàn táng

香堂

xiāng táng

肯堂

kěn táng

水堂

shuǐ táng

禾堂

hé táng

寿堂

shòu táng

神堂

shén táng

露堂

lù táng

部堂

bù táng

末堂

mò táng

坳堂

ào táng

桂堂

guì táng

烘堂

hōng táng

灵堂

líng táng

乃堂

nǎi táng

浴堂

yù táng

廉堂

lián táng

奎堂

kuí táng

講堂

jiǎng táng

经堂

jīng táng

书堂

shū táng

构堂

gòu táng

辕堂

yuán táng

陪堂

péi táng

对堂

duì táng

客堂

kè táng

碑堂

bēi táng

宫堂

gōng táng

殿堂

diàn táng

朱堂

zhū táng

六堂

liù táng

庙堂

miào táng

花堂

huā táng

澡堂

zǎo táng

令堂

lìng táng

祀堂

sì táng

秋堂

qiū táng

雕堂

diāo táng

月堂

yuè táng

廳堂

tīng táng

名堂

míng tang

晩堂

wǎn táng

离堂

lí táng

雪堂

xuě táng

京堂

jīng táng

亮堂

liàng tang

饭堂

fàn táng

譔堂

zhuàn táng

草堂

cǎo táng

登堂

dēng táng

明堂

míng táng

清堂

qīng táng

川堂

chuān táng

店堂

diàn táng

成堂

chéng táng

拜堂

bài táng

闭堂

bì táng

拿堂

ná táng

光堂

guāng táng

牙堂

yá táng

升堂

shēng táng

穿堂

chuān táng

学堂

xué táng

画堂

huà táng

天堂

tiān táng

瓢堂

piáo táng

放堂

fàng táng

茅堂

máo táng

鵰堂

diāo táng

祠堂

cí táng

铺堂

pù táng

皇堂

huáng táng

下堂

xià táng

拏堂

ná táng

凉堂

liáng táng

深堂

shēn táng

内堂

nèi táng

浃堂

jiā táng

高堂

gāo táng

二堂

èr táng

朝堂

cháo táng

轩堂

xuān táng

外堂

wài táng

庭堂

tíng táng

虚堂

xū táng

跑堂

pǎo táng

泪堂

lèi táng

东堂

dōng táng

溪堂

xī táng

禅堂

chán táng

满堂

mǎn táng

阶堂

jiē táng

退堂

tuì táng

大堂

dà táng

公堂

gōng táng

稧堂

xì táng

廟堂

miào táng

坛堂

tán táng

禊堂

xì táng

暖堂

nuǎn táng

干堂

gàn táng

过堂

guò táng

装堂

zhuāng táng

梵堂

fàn táng

跻堂

jī táng

碧堂

bì táng

早堂

zǎo táng

毡堂

zhān táng

开堂

kāi táng

金堂

jīn táng

柏堂

bǎi táng

法堂

fǎ táng

舂堂

chōng táng

福堂

fú táng

扃堂

jiōng táng

坐堂

zuò táng

站堂

zhàn táng

后堂

hòu táng

真堂

zhēn táng

妓堂

jì táng

讲堂

jiǎng táng

陵堂

líng táng

中堂

zhōng táng

静堂

jìng táng

室堂

shì táng

律堂

lǜ táng

门堂

mén táng

鳣堂

zhān táng

椿堂

chūn táng

盆堂

pén táng

歌堂

gē táng

孔堂

kǒng táng

寝堂

qǐn táng

食堂

shí táng

兰堂

lán táng

灶堂

zào táng

雌堂

cí táng

燕堂

yàn táng

衖堂

xiàng táng

佛堂

fó táng

正堂

zhèng táng

青堂

qīng táng

嫡堂

dí táng

文堂

wén táng

讼堂

sòng táng

哄堂

hōng táng

授堂

shòu táng

议堂

yì táng

三堂

sān táng

墓堂

mù táng

璧堂

bì táng

尊堂

zūn táng

膺堂

yīng táng

充堂

chōng táng

除堂

chú táng

上堂

shàng táng

呈堂

chéng táng

都堂

dū táng

礼堂

lǐ táng

琴堂

qín táng

空堂

kōng táng

山堂

shān táng

避堂

bì táng

庵堂

ān táng

当堂

dāng táng

黄堂

huáng táng

惊堂

jīng táng

教堂

jiào táng

冢堂

zhǒng táng

弄堂

lòng táng

竈堂

zào táng

从堂

cóng táng

讯堂

xùn táng

压堂

yā táng

垂堂

chuí táng

撰堂

zhuàn táng

禀堂

bǐng táng

课堂

kè táng

混堂

hùn táng

槐堂

huái táng

黉堂

hóng táng

辞堂

cí táng

上一组词:孔堂
下一组词:孔子

更多庙的组词

庙堂的意思


词语解释:

庙堂miàotáng

(1)庙宇

英temple

(2) 指朝廷

英imperial court

引证解释:

⒈ 太庙的殿堂。

引晋葛洪《抱朴子·名实》:“故庙堂有枯杨之瑚簋,穷谷多不伐之梓豫也。”

⒉ 朝廷。指人君接受朝见、议论政事的殿堂。

引《庄子·在宥》:“故贤者伏处大山嵁岩之下,而万乘之君忧慄乎庙堂之上。”
《淮南子·主术训》:“君人者,不下庙堂之上而知四海之外者,因物以识物,因人以知人也。”
《晋书·宣帝纪》:“帝曰:‘边城受敌而安坐庙堂,疆埸骚动,众心疑惑,是社稷之大忧也。’”
宋范仲淹《岳阳楼记》:“居庙堂之高,则忧其民;处江湖之远,则忧其君。”

⒊ 朝廷。借指以君主为首的中央政府。

引明陈汝元《金莲记·构衅》:“百姓嗷嗷苦横征,庙堂谁復问苍生。”

⒋ 朝廷。帝王之代称。

引清侯方域《宦官论》:“大臣,天子之股肱也,而周岁不得一见。偶有召命,则跪拜唯诺,山呼而退,不得一言……庙堂果何自而悟哉?”

⒌ 太庙和明堂。

引《楚辞·刘向<九叹·逢纷>》:“始结言於庙堂兮,信中涂而叛之。”
王逸注:“庙者,先祖之所居也。言人君为政举事,必告於宗庙,议之於明堂也。”

⒍ 庙宇。

引北魏郦道元《水经注·阴沟水》:“城南有曹嵩冢,冢北有碑,碑北有庙堂,餘基尚存,柱础仍在。”
《醒世恒言·马当神风送滕王阁》:“正犹豫间,忽然祥云瑞靄,笼罩庙堂,香风起处,见一老人,坐於石磯之上,即前日所见中源水君。”

国语词典:

宗庙。

网络解释:

庙堂

庙堂,指太庙的明堂;古代帝王祭祀、议事的地方。见《庄子·在宥》:“故贤者伏处大山嵁岩之下,而万乘之君忧栗乎庙堂之上。”
更多堂的组词

庙堂详细解释


读音:miào

庙miào(1)(名)旧时供祖宗神位的处所:宗~|家~。(2)(名)供神佛或历史上有名人物的处所:土地~|孔~。(3)(名)庙会:赶~。

读音:táng

堂táng(1)(名)正房:~房|~屋。(2)(名)专为某种活动用的房屋:会~|饭~。(3)(名)旧时官府中举行仪式、审讯案件的地方:大~|祠~。(4)(名)堂房。(5)(名)(量)ɑ)用于成套的家具:一~家具。b)用于分节的课程:一~家具。b)用于分节的课程

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025