chéng biàn
cái biàn
chàng biàn
huá biàn
qiáng biàn
yǎn biàn
xiáng biàn
jūn biàn
qǔ biàn
xùn biàn
téng biàn
kǎo biàn
zī biàn
piān biàn
zhì biàn
wú biàn
xiǎo biàn
jiǎng biàn
tán biàn
wén biàn
guǐ biàn
zhì biàn
qū biàn
jī biàn
bái biàn
mǐn biàn
tíng biàn
jì biàn
dì biàn
zhì biàn
jiào biàn
cái biàn
chí biàn
tiáo biàn
tōng biàn
yán biàn
guǐ biàn
xuān biàn
àn biàn
fēn biàn
zhēn biàn
shí biàn
chóu biàn
jiàn biàn
jùn biàn
hóng biàn
jiāo biàn
shēn biàn
dìng biàn
shì biàn
lì biàn
zé biàn
dá biàn
hù biàn
dà biàn
shè biàn
zhì biàn
sù biàn
lùn biàn
bó biàn
tī biàn
rèn biàn
cí biàn
míng biàn
sī biàn
lián biàn
shé biàn
zhēng biàn
bó biàn
chěng biàn
chá biàn
dòu biàn
bié biàn
zhì biàn
miào biàn
fú biàn
shěn biàn
wèn biàn
lǐ biàn
gāi biàn
zhěng biàn
pōu biàn
shé biàn
fú biàn
shàn biàn
kǒu biàn
huì biàn
chěng biàn
gǒu biàn
hǎo biàn
⒈ 剔抉辨明。
引《新唐书·韦陟传》:“迁吏部侍郎,选人多伪集,与正调相冒, 陟有风采,擿辨无不伏者,黜正数百员,銓综号为公平。”
1. 挑出:“其令三辅毋得以春夏擿巢探卵,弹射飞鸟。”
2. 挑剔;指摘:“伏闻诸典校擿抉细微,吹毛求瑕。”
3. 指使:“卫将军(王)商密擿永令发去。”
4. 揭发:发奸擿伏(揭露隐秘罪恶)。
5. 搜索。
6. 探。
7. 剖开;分。
8. 捶。
辨读音:biàn辨biàn(动)区别;分析:分~|~别|明~。