sī fá
shòu fá
xùn fá
yì fá
biǎn fá
jí fá
shé fá
xíng fá
huǐ fá
shēn fá
chéng fá
zhòng fá
tà fá
fēi fá
juān fá
zhēng fá
kù fá
shèn fá
bìn fá
shǎng fá
kē fá
xiàn fá
jué fá
yì fá
chī fá
shěn fá
wēi fá
zuì fá
zhū fá
kè fá
míng fá
jīn fá
xiōng fá
jìn fá
bǎi fá
yóu fá
kē fá
gàn fá
piān fá
zhòu fá
yīn fá
lián fá
zé fá
yóu fá
yīn fá
xiǎn fá
shì fá
gōng fá
tiān fá
wǔ fá
zhōng fá
biān fá
fèi fá
tī fá
jiū fá
chǔ fá
yì fá
zāng fá
gōng fá
zhé fá
rèn fá
huò fá
zhàng fá
pū fá
fù fá
yán fá
xíng fá
xùn fá
dǎn fá
kè fá
chù fá
jí fá
qīn fá
lěi fá
diàn fá
cè fá
qiǎn fá
cān fá
liàng fá
yāng fá
fàn fá
yì fá
guǐ fá
jiǎng fá
jiù fá
⒈ 责罚。
引清王晫《今世说·德行》:“﹝荆元﹞召不率教者前,责之曰:‘某年月日,以某事应擿罚。’虽甚顽梗,若挞於市无所容,退而相戒莫敢犯。”
1. 挑出:“其令三辅毋得以春夏擿巢探卵,弹射飞鸟。”
2. 挑剔;指摘:“伏闻诸典校擿抉细微,吹毛求瑕。”
3. 指使:“卫将军(王)商密擿永令发去。”
4. 揭发:发奸擿伏(揭露隐秘罪恶)。
5. 搜索。
6. 探。
7. 剖开;分。
8. 捶。
罚读音:fá罚fá(动)处分、惩处:~款。