shā qín
shā shì
shā chún
shā dǎo
shā tān
shā hù
shā guǒ
shā jié
shā yǎ
shā huà
shā dài
shā zhuàn
shā huān
shā chóng
shā huāng
shā bǎn
shā shí
shā fù
shā guō
shā gǒu
shā lǐ
shā zi
shā cōng
shā fáng
shā guō
shā tǎ
shā bēng
shā bào
shā zǎo
shā qiū
shā hén
shā zuǐ
shā zhuī
shā chuí
shā cūn
shā chuí
shā jìng
shā bǎo
shā shuǐ
shā xù
shā píng
shā jiǎo
shā ráng
shā zhōu
shā lù
shā xíng
shā tián
shā dù
shā jiāo
shā guō
shā kuài
shā gōu
shā jǐng
shā liáng
shā qì
shā jiè
shā zhǐ
shā fēng
shā jīn
shā lín
shā lā
shā duī
shā lài
shā lǐng
shā lù
shā shī
shā guàn
shā zī
shā yǎn
shā jú
shā dī
shā mí
shā chí
shā bù
shā yàn
shā chěn
shā líng
shā mǐ
shā chuán
shā huà
shā bāo
shā ruì
shā yǔ
shā mén
shā shì
shā luó
shā jiān
shā gē
shā bō
shā bǐ
shā yáo
shā luó
shā xī
shā táng
shā lǒng
shā lǒng
shā kēng
shā xùn
shā rén
shā fēi
shā jié
shā zhà
shā hú
shā zhà
shā gōu
shā yā
shā jìng
shā tǔ
shā gé
shā á
shā mù
shā yú
shā lóng
shā bèi
shā tīng
shā wù
shā fāng
shā shǔ
shā duī
shā lì
shā zhù
shā fǔ
shā gǎng
shā dǐ
shā péng
shā mǎng
shā niú
shā shì
shā mù
shā tóu
shā yōng
shā shā
shā wén
shā chén
shā hài
shā mò
shā wēn
shā mào
shā yàn
shā kè
shā léng
shā lòu
shā lǔ
shā xiù
shā cán
shā yǒng
shā sè
shā hè
shā gěng
shā náng
shā dīng
shā dī
shā lǜ
shā yǔ
shā dà
shā gān
shā zāi
shā dì
shā pǔ
shā rù
shā fā
shā é
shā mái
shā jí
shā chǎng
shā tān
shā lí
shā hú
shā hú
shā hú
shā huān
shā tài
shā jī
shā mín
shā tān
shā liǔ
shā pán
shā hóng
shā bà
shā ōu
1.〈拟〉踩着沙子、飞沙击物或风吹草木等的声音。
2.〈动〉摇动,使粮食里的沙子集中,以便清除。
〈动〉(好工具.)摇动,使粮食里的沙子集中,以便清除。
⒈ 象声词。
引清黄景仁《过高淳湖水新涨舟行芦苇上十馀里》诗:“何物舟背沙沙声,葭薍丛中靡舟入。”
《花月痕》第四回:“拂拂晓风,吹得那河岸败苇丛芦沙沙乱响。”
鲁迅《故事新编·铸剑》:“忽然,扑通一声,惊得他又睁开眼。同时听到沙沙地响,是爪子抓着瓦器的声音。”
端木蕻良《乡愁》一:“﹝纸片﹞翻折着,在地面上沙沙地响。”
状声词。形容动物爬行或风吹树叶所发出的细微声音。
如:「沙沙作响」。