shā á
shā wù
shā bēng
shā dǐ
shā bǐ
shā mào
shā bǎn
shā zhà
shā huāng
shā fáng
shā dī
shā ráng
shā dù
shā zāi
shā chěn
shā yǎn
shā shī
shā fù
shā tān
shā gān
shā shǔ
shā náng
shā zhōu
shā huà
shā táng
shā hè
shā shì
shā bèi
shā gōu
shā lǜ
shā duī
shā yā
shā luó
shā lóng
shā chén
shā mù
shā tóu
shā dài
shā hú
shā tài
shā lǒng
shā gōu
shā lín
shā bāo
shā hú
shā zhǐ
shā kuài
shā hóng
shā xī
shā yǎ
shā guō
shā yú
shā dà
shā jié
shā guǒ
shā luó
shā mǐ
shā chí
shā liáng
shā niú
shā zhù
shā guō
shā tián
shā zi
shā fāng
shā jiǎo
shā kè
shā hù
shā jié
shā gǎng
shā é
shā lǐ
shā mái
shā zuǐ
shā cōng
shā mí
shā xùn
shā hài
shā yàn
shā shā
shā yǒng
shā guàn
shā gǒu
shā lù
shā xiù
shā píng
shā huān
shā jīn
shā shí
shā gé
shā gē
shā hú
shā zhuī
shā pán
shā bō
shā jú
shā bǎo
shā zhuàn
shā léng
shā qín
shā tān
shā dì
shā qì
shā lí
shā lài
shā líng
shā lǐng
shā jiè
shā rén
shā mǎng
shā tīng
shā ruì
shā wén
shā lì
shā jī
shā shì
shā chún
shā tǔ
shā chuí
shā rù
shā mò
shā tān
shā lǔ
shā xíng
shā zī
shā chuán
shā shuǐ
shā qiū
shā mén
shā lù
shā lā
shā péng
shā sè
shā chǎng
shā dǎo
shā jǐng
shā fā
shā wēn
shā dīng
shā hú
shā yǔ
shā liǔ
shā jí
shā jiāo
shā shì
shā kēng
shā jiān
shā tǎ
shā jìng
shā yàn
shā lǒng
shā bù
shā zǎo
shā jìng
shā bà
shā cán
shā lòu
shā yōng
shā bào
shā mù
shā cūn
shā guō
shā yáo
shā duī
shā chuí
shā mín
shā fēng
shā zhà
shā ōu
shā hén
shā yǔ
shā xù
shā dī
shā huān
shā fǔ
shā chóng
shā pǔ
shā gěng
shā fēi
shā huà
⒈ 亦作“沙罗”。一种打击乐器,行军时又作为盥洗用具。参阅宋赵彦卫《云麓漫钞》卷九。
引宋陈鹄《耆旧续闻》卷四:“子厚独鞭马前去,曰:‘我自有道理。’既近,取铜沙锣於石上攧响,虎即惊窜。”
《宋史·蛮夷传一·西南溪峒诸蛮上》:“雍熙元年, 黔南言溪峒夷獠疾病,击铜鼓、沙锣以祀神鬼,詔释其铜禁。”
清吴任臣《十国春秋·吴一》:“及亦时时抵王内室,常遇王起盥潄,右手擎沙锣,可百餘两,实水其中以洗项。”
1. 非常细碎的石粒:沙子。沙石。风沙。沙尘。沙砾(沙和碎石块)。沙漠。沙丘。沙滩。沙洲(江河里由泥沙淤积成的陆地)。沙暴。沙浴。沙疗。沙鸥(文学上指栖息岸边沙地的鸥一类的水鸟)。
2. 像沙的东西:沙糖。豆沙。沙瓤。
3. 声音不清脆不响亮:沙哑。
4. 姓。
锣读音:luó锣luó(名)打击的乐器;用铜制成;形状像盘子。用锣槌敲打。