mèng xī
mèng jiā
mèng guān
mèng ān
mèng rì
mèng xióng
mèng jìng
mèng yǔ
mèng zhào
mèng yóu
mèng yǐng
mèng lán
mèng sī
mèng mèi
mèng duàn
mèng xiāng
mèng chèn
mèng huàn
mèng jiāo
mèng cháng
mèng jiào
mèng cǎo
mèng bǔ
mèng yuè
mèng jiǔ
mèng yú
mèng pào
mèng dāo
mèng xiàng
mèng diàn
mèng zhēng
mèng huá
mèng yǔ
mèng zhǐ
mèng niǎo
mèng huā
mèng hún
mèng zé
mèng mèng
mèng jiàn
mèng pò
mèng sā
mèng yún
mèng xiǎng
mèng chòng
mèng yì
mèng zhōng
mèng dié
mèng lù
mèng huà
mèng zǐ
mèng huí
mèng yán
mèng shuō
mèng mó
mèng yíng
mèng zhōu
mèng yí
mèng líng
mèng sōng
mèng xiàng
mèng jiāo
mèng bǐ
mèng shuō
mèng bié
mèng zhěn
mèng zhǔ
mèng jǐng
mèng sī
昏乱,不明。
⒈ 昏乱,不明。
引《诗·小雅·正月》:“民今方殆,视天梦梦。”
陆德明释文:“梦,莫红反,乱也。”
朱熹集传:“梦梦,不明也。”
天,指周幽王。《诗·大雅·抑》:“视尔梦梦,我心惨惨。”
陆德明释文:“梦,莫空反。”
尔,指周厉王。宋范成大《十月二十六日三偈》诗之三:“窗外尘尘事,窗中梦梦身。”
明陶宗仪《辍耕录·虎祸》:“夫当颠沛患难之际,乃欲以八人之智而陷一人之愚,其用心亦险矣,天道果梦梦耶?”
清蒲松龄《聊斋志异·青娥》:“生母亦怒曰:‘不肖儿所为,我都梦梦。’”
昏乱不明。