duàn cuì
duàn zhǎo
duàn xiū
duàn chuí
duàn jiàn
duàn mó
duàn mú
duàn lú
duàn qián
duàn xiū
duàn hàn
duàn fāng
duàn liàn
duàn liǔ
duàn gōng
duàn zhù
duàn liàn
duàn yā
duàn zào
duàn jiē
duàn shǐ
duàn liàn
duàn xī
duàn dǎ
duàn zào
duàn lì
duàn zuì
duàn liàn
duàn fǔ
duàn tiě
xiè zào
fǔ zào
yáng zào
yíng zào
huǒ zào
lǔ zào
chǎng zào
lěng zào
dān zào
shàng zào
yáo zào
jiē zào
shí zào
jǐng zào
xiǎo zào
jìng zào
jiǎn zào
liào zào
dǎo zào
xíng zào
qǐ zào
bìng zào
sòng zào
yán zào
lú zào
quán zào
bèi zào
cí zào
shèn zào
chá zào
qián zào
bì zào
ào zào
rè zào
wēi zào
hù zào
chái zào
pín zào
tiān zào
tǔ zào
yí zào
huò zào
liáo zào
tíng zào
lóng zào
guō zào
lǒng zào
kuà zào
diàn zào
mèi zào
jìn zào
cuàn zào
jūn zào
cí zào
xué zào
duàn zào
⒈ 打铁用的炉子。亦指打铁的场所。
引北周庾信《小园赋》:“况乎管寧藜牀,虽穿而可坐; 嵇康锻灶,既暖而堪眠。”
倪璠注引《文士传》:“嵇康性絶巧,能锻铁。家有盛柳树,激水以圜之,夏天甚清凉,恒居其下傲戏,乃身自锻。”
唐陆龟蒙《幽居赋》:“仲宣方翫於碁枰, 叔夜还眠於锻灶。”
⒉ 指在炉旁锻铁。
引清王韬《择友说》:“其託业卑贱而神志清洒者则可交,在古如长卿之沽酒, 伯鸞之赁舂, 嵇康之锻灶。”
章炳麟《五无论》:“萧同房中之一笑, 嵇康锻灶之两言,其祸至於丧师断首,此犹曰报之者有势藉也。”