tú céng
tú tīng
tú piàn
tú jì
tú jìng
tú yā
tú cuàn
tú guī
tú dì
tú tú
tú shù
tú liào
tú rén
tú ní
tú gē
tú fū
tú mò
tú mǒ
tú tàn
tú bái
tú dào
tú miàn
tú xiàng
tú wū
tú wū
tú gǎi
tú fù
tú yǐ
tú dān
tú gòu
tú fù
tú cì
tú jìng
tú qī
tú chē
kōng xiàng
yán xiàng
yán xiàng
mén xiàng
pì xiàng
chén xiàng
zhú xiàng
xié xiàng
jiē xiàng
zǒu xiàng
lòu xiàng
liǔ xiàng
qú xiàng
shēn xiàng
lěng xiàng
cūn xiàng
gōng xiàng
fāng xiàng
lǘ xiàng
xiá xiàng
dá xiàng
chuò xiàng
lǐ xiàng
tú xiàng
ruǎn xiàng
xiǎo xiàng
qiān xiàng
jiā xiàng
qióng xiàng
fén xiàng
yù xiàng
sǐ xiàng
bèi xiàng
péng xiàng
ài xiàng
píng hàng
kuí xiàng
pín xiàng
héng xiàng
è xiàng
wěi xiàng
dào xiàng
道路,街坊。
参见:涂巷
⒈ 道路,街坊。
引《荀子·劝学》:“学也者,固学一之也。一出焉,一入焉,涂巷之人也。”
按,涂巷之人,指最普通的人。街坊;里巷。 《礼记·王制》:“方百里者,为田九十亿亩。山陵,林麓、川泽、沟瀆、城郭、宫室、涂巷,三分去一。其餘六十亿亩。”
晋陆机《辩亡论上》:“束帛旅於丘园,旌命交於涂巷。”
宋苏轼《东坡志林·涂巷小儿听说三国语》:“王彭尝云:‘涂巷中小儿薄劣,其家所厌苦,輒与钱,令聚坐听説古话。’”
涂tú(1)(动)使油漆、颜色、脂粉、药物等附着在物体上:~粉|~药。(2)(动)(动)乱写或乱画;随意地写字或画画:~抹。(3)(动)(动)抹去:~改|~料。(4)(动)(名)〈书〉泥:~炭。(5)(动)(名)海涂。(6)(动)同途。(7)(动)姓。
巷读音:xiàng,hàng[ xiàng ]1. 胡同,里弄:小巷。陋巷。穷巷。巷陌(街道)。巷战(在城市街巷里进行的战斗)。穷街陋巷。