zhí cí
zhí xíng
zhí yì
zhí běn
zhí lǚ
zhí jiǎn
zhí chí
zhí jìn
zhí lìn
zhí chì
zhí yào
zhí suí
zhí zhuó
zhí zhào
zhí huǒ
zhí gān
zhí xīn
zhí fú
zhí shǒu
zhí niàn
zhí suǒ
zhí zuò
zhí gòng
zhí dìng
zhí lüè
zhí nì
zhí mèi
zhí jiāo
zhí fān
zhí dǐng
zhí lùn
zhí mìng
zhí cí
zhí cì
zhí sè
zhí xīn
zhí hù
zhí yì
zhí xú
zhí zhì
zhí biān
zhí guī
zhí cuàn
zhí yè
zhí shēng
zhí ǎo
zhí qì
zhí shāo
zhí yǒu
zhí gù
zhí xìng
zhí ào
zhí zhǎng
zhí jīng
zhí shǒu
zhí zǔ
zhí tǐng
zhí gǔ
zhí bǎ
zhí qiú
zhí mí
zhí bǐ
zhí wù
zhí liào
zhí chóu
zhí jiù
zhí jū
zhí huò
zhí xiāng
zhí dé
zhí bǐng
zhí bié
zhí fú
zhí zhèn
zhí shì
zhí gāng
zhí kòng
zhí bǎn
zhí jiàn
zhí zhōng
zhí fú
zhí jié
zhí zhèng
zhí shi
zhí gàn
zhí wèn
zhí jié
zhí chóu
zhí shū
zhí lù
zhí niù
zhí fāng
zhí jù
zhí kē
zhí méng
zhí pī
zhí yuè
zhí zhuó
zhí qín
zhí bó
zhí chóu
zhí yì
zhí fù
zhí dǎo
zhí dí
zhí fá
zhí jié
zhí zhēn
zhí jūn
zhí chuī
zhí hú
zhí jǐ
zhí fǎ
zhí qiān
zhí zhēn
zhí yī
zhí pèi
zhí fán
zhí guó
zhí láo
zhí cāo
⒈ 手执梃杖。指持梃作仪卫前导。参阅《宋朝事实类苑·官职仪制》、《宋史·仪卫志二》。
引宋时,天子于宫中,仪卫有主辇二十四人,辇头一人穿紫绣袍,执涂金裹银杖作督领。宰相、翰林学士、御史则用穿朱衣的吏役呵道,“以梃叩地警众”。三司副使“唯乘紫丝暖座,从人队长持破木梃。”《宋史·南汉世家》:“臣率先来朝,愿得执梃,为诸国降王长。”
执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。
梃读音:tǐng,tìng[ tǐng ]1. 棍棒。