zhí dí
zhí lùn
zhí jiàn
zhí zhèng
zhí zhào
zhí bǐ
zhí jūn
zhí jié
zhí hú
zhí shū
zhí xiāng
zhí jǐ
zhí dìng
zhí zhì
zhí shi
zhí běn
zhí shǒu
zhí jié
zhí suǒ
zhí wèn
zhí fāng
zhí zuò
zhí kē
zhí biān
zhí cì
zhí zǔ
zhí fù
zhí mí
zhí cāo
zhí xìng
zhí bǎn
zhí qiān
zhí qín
zhí yī
zhí pèi
zhí fú
zhí bié
zhí chóu
zhí chì
zhí cí
zhí wù
zhí hù
zhí gàn
zhí láo
zhí bǎ
zhí dǐng
zhí niù
zhí lìn
zhí jìn
zhí huò
zhí mìng
zhí yuè
zhí fá
zhí lù
zhí chuī
zhí méng
zhí gù
zhí gòng
zhí qì
zhí yè
zhí zhēn
zhí cuàn
zhí jiāo
zhí zhǎng
zhí yì
zhí fǎ
zhí jù
zhí zhuó
zhí shāo
zhí xīn
zhí gāng
zhí fú
zhí yì
zhí gān
zhí zhēn
zhí yǒu
zhí xú
zhí chóu
zhí xíng
zhí yào
zhí zhèn
zhí lüè
zhí xīn
zhí fú
zhí bǐng
zhí gǔ
zhí nì
zhí cí
zhí jū
zhí jiù
zhí mèi
zhí fán
zhí jié
zhí yì
zhí sè
zhí fān
zhí jīng
zhí liào
zhí guó
zhí chóu
zhí dé
zhí lǚ
zhí pī
zhí suí
zhí chí
zhí niàn
zhí shì
zhí kòng
zhí zhōng
zhí ǎo
zhí ào
zhí bó
zhí shǒu
zhí zhuó
zhí shēng
zhí dǎo
zhí tǐng
zhí huǒ
zhí jiǎn
zhí qiú
zhí guī
执拗zhíniù
(1) 坚持己见,固执任性
例人言安石奸邪,则毁之太过;但不晓事,又执拗耳。——《续资治通鉴·宋神宗熙宁二年》例脾气执拗英obstinate;pig headed;willful⒈ 亦作“执抝”。
⒉ 坚持己见,固执任性。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷十:“﹝荆公﹞又曰:‘有伊尹之志,则放其君可也;有周公之志,则诛其兄可也;有周后妃之志,则求贤审官可也。’似此议论,岂特执抝而已,真悖理伤道也。”
清李渔《蜃中楼·龙战》:“当初是令姪女执拗,不肯与小儿成亲。”
鲁迅《而已集·魏晋风度及文章与药及酒之关系》:“个人这样闹闹脾气还不要紧,若治国平天下也这样闹起执拗的脾气来,那还成什么话?”
⒊ 拦阻。
引《水浒传》第七二回:“李逵守死要去,那里执抝得他住。”
《明史·杨廷和传》:“江左比岁不登,中官请遣官督织造…… 廷和等不奉命,因极言民困财竭,请毋遣。帝趣益急,且戒毋瀆扰执拗。”
固执而不顺从。
执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。
拗读音:ǎo,ào,niù[ niù ]1. 固执,不驯顺:执拗。拗不过他。