zhí cí
zhí dí
zhí mèi
zhí zhuó
zhí chóu
zhí jīng
zhí cí
zhí zhēn
zhí jìn
zhí gòng
zhí chóu
zhí shāo
zhí suǒ
zhí qiú
zhí cāo
zhí shì
zhí lìn
zhí mí
zhí yì
zhí shǒu
zhí fá
zhí shǒu
zhí yī
zhí yǒu
zhí huǒ
zhí yuè
zhí zhì
zhí xìng
zhí jié
zhí kē
zhí zhèng
zhí bǐ
zhí gān
zhí zhēn
zhí biān
zhí dìng
zhí zhōng
zhí gù
zhí gàn
zhí chóu
zhí cì
zhí suí
zhí fú
zhí chuī
zhí pī
zhí fǎ
zhí bǎn
zhí zhèn
zhí hù
zhí xíng
zhí gǔ
zhí dǐng
zhí ǎo
zhí cuàn
zhí jūn
zhí huò
zhí fú
zhí lùn
zhí méng
zhí jū
zhí yè
zhí ào
zhí zǔ
zhí dé
zhí yì
zhí yào
zhí jié
zhí lǚ
zhí qiān
zhí zuò
zhí chí
zhí jié
zhí wèn
zhí shū
zhí yì
zhí liào
zhí niù
zhí guī
zhí shi
zhí fān
zhí sè
zhí mìng
zhí shēng
zhí jǐ
zhí xiāng
zhí láo
zhí xīn
zhí qì
zhí guó
zhí fù
zhí qín
zhí bó
zhí jiāo
zhí dǎo
zhí jiǎn
zhí wù
zhí nì
zhí jiù
zhí fāng
zhí zhào
zhí gāng
zhí bǎ
zhí zhǎng
zhí kòng
zhí lüè
zhí běn
zhí tǐng
zhí chì
zhí jù
zhí xú
zhí fán
zhí bié
zhí xīn
zhí bǐng
zhí niàn
zhí fú
zhí pèi
zhí lù
zhí zhuó
zhí hú
zhí jiàn
jiāo jǐ
liè jǐ
cháng jǐ
huà jǐ
jīng jǐ
yǎn jǐ
lì jǐ
liè jǐ
xì jǐ
qǐ jǐ
jiǎ jǐ
qiāng jǐ
dí jǐ
shǒu jǐ
yá jǐ
mén jǐ
chí jǐ
zhé jǐ
cì jǐ
zhí jǐ
zhuàng jǐ
duàn jǐ
cì jǐ
dāo jǐ
bīng jǐ
bì jǐ
dùn jǐ
jīn jǐ
lóng jǐ
hǔ jǐ
sà jǐ
fān jǐ
rán jǐ
jiàn jǐ
bàng jǐ
bā jǐ
zhū jǐ
máo jǐ
jù jǐ
liáo jǐ
dǎo jǐ
héng jǐ
diàn jǐ
shè jǐ
gē jǐ
shè jǐ
sān jǐ
zǒu jǐ
sǎ jǐ
⒈ 秦汉时的宫廷侍卫官。因值勤时手持戟,故名。
引《史记·滑稽列传》:“官不过侍郎,位不过执戟。”
明沉采《千金记·夜宴》:“我如今授你执戟郎官,你权知职事,待后有功,重行陞赏。”
清龚自珍《乞籴保阳》诗:“掌故二百年,身先执戟老。”
手持兵戟,即从军。
执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。
戟读音:jǐ戟jǐ(1)(名)古代兵器;柄上装有枪尖;旁边附有月牙形锋刃。(2)(动)〈书〉刺激。