xiān wǎn
xiān ruǎn
xiān xiǎo
xiān zè
xiān wǎng
xiān mò
xiān xī
xiān lí
xiān zé
xiān kū
xiān kē
xiān huī
xiān dù
xiān mì
xiān gē
xiān yāo
xiān sè
qiàn shéng
xiān shī
xiān ruò
xiān ā
xiān hóng
xiān xì
xiān chuān
xiān yǐng
xiān fā
xiān chén
xiān mèi
xiān pò
xiān rén
xiān sǔn
xiān wān
xiān qiǎo
xiān fū
xiān dāo
xiān sù
xiān shòu
xiān cǎo
xiān lù
xiān lìn
xiān guò
xiān lí
xiān róng
xiān lín
xiān gòu
xiān yàn
xiān gōu
xiān wēi
xiān dù
xiān kuàng
xiān nuò
xiān lì
xiān nóng
xiān lùn
xiān yún
xiān shēn
xiān luó
xiān duò
xiān cháng
xiān háo
xiān rù
xiān duò
xiān shū
xiān gōu
xiān róu
xiān gōng
xiān luó
xiān xīn
xiān mí
xiān xì
xiān cè
xiān miào
xiān jiǎn
xiān suǒ
xiān rǒng
xiān shā
xiān xiá
xiān kè
xiān jiāo
xiān wéi
xiān gǎo
xiān xīn
xiān qǔ
xiān qǐ
xiān lìn
xiān móu
xiān xié
xiān hé
xiān háo
xiān jīng
xiān shū
xiān yuè
xiān miào
xiān jiè
xiān xiān
xiān jiè
xiān yǔ
xiān huá
qiàn fū
xiān è
xiān lún
xiān guī
xiān bái
xiān ér
xiān jù
xiān yù
xiān máng
xiān níng
xiān dào
xiān liǔ
⒈ 亦作“纤侧”。谓文辞纤巧,文风不正。
引清章学诚《文史通义·诗话》:“倾斜之人,必有所恃。挟纤仄便娟之笔,为称功颂德之辞。”
金松岑《文学上之美术观》:“惟曲意荒淫,词旨纤仄。”
鲁迅《中国小说史略》第二二篇:“若纯法《聊斋》者,时则有吴门沉起凤作《谐鐸》十卷,而意过俳,文亦纤仄。”
王棻《与友人书》:“今之言诗者则不然……以剽窃支离为词采,以陈腐纤侧为才华,而诗之弊有不可言者矣。”
1. 细小:纤人(卑鄙的小人)。纤介(细微,细小。亦作“纤芥”)。纤手(指女子细而柔嫩的手)。纤尘。纤纤。纤秀。纤弱。纤毫。纤悉(细致而详尽)。纤度(天然丝或化纤粗细的程度)。
2. 吝啬:纤啬。
仄读音:zè仄zè(1)(形)狭窄:逼~。(2)(形)心里不安:歉~。仄zè(名)仄声;指古四声中平声以外的上、去、入三声:平~|~声。