xiān qiǎo
xiān gōu
xiān xī
xiān dù
xiān yǐng
xiān yuè
xiān guò
xiān cè
xiān dù
xiān yāo
xiān hé
xiān háo
xiān lìn
xiān kuàng
xiān shā
xiān miào
xiān lì
xiān è
xiān cháng
xiān miào
xiān fū
xiān nóng
qiàn fū
xiān jiǎn
qiàn shéng
xiān gōng
xiān duò
xiān ruǎn
xiān hóng
xiān suǒ
xiān xiān
xiān lín
xiān luó
xiān luó
xiān sǔn
xiān shū
xiān xì
xiān lù
xiān guī
xiān xiá
xiān kē
xiān ér
xiān wéi
xiān zé
xiān wān
xiān duò
xiān yún
xiān gōu
xiān mèi
xiān shū
xiān jīng
xiān yǔ
xiān qǐ
xiān shòu
xiān chuān
xiān jù
xiān qǔ
xiān gǎo
xiān wēi
xiān gòu
xiān liǔ
xiān rén
xiān gē
xiān xīn
xiān fā
xiān jiè
xiān xīn
xiān móu
xiān máng
xiān róng
xiān pò
xiān zè
xiān yàn
xiān lún
xiān yù
xiān xì
xiān shī
xiān lìn
xiān ruò
xiān shēn
xiān huī
xiān jiāo
xiān jiè
xiān kè
xiān cǎo
xiān rù
xiān xiǎo
xiān sù
xiān lùn
xiān mì
xiān rǒng
xiān ā
xiān dāo
xiān níng
xiān lí
xiān nuò
xiān huá
xiān chén
xiān mí
xiān wǎng
xiān róu
xiān háo
xiān dào
xiān kū
xiān lí
xiān mò
xiān xié
xiān bái
xiān sè
xiān wǎn
běi máng
fēng máng
jīng máng
zōu máng
míng máng
mí máng
shū máng
mài máng
yí máng
gǔ máng
chūn máng
shí máng
háo máng
gōu máng
fēng máng
wù máng
nù máng
chuí máng
qín máng
lián máng
liǎn máng
cì máng
yǎn máng
zhēn máng
hán máng
dāo máng
guāng máng
fù máng
hū máng
miǎo máng
huāng máng
dào máng
yào máng
sēn máng
wāng máng
qīng máng
hùn máng
huì máng
háo máng
chài máng
zhūn máng
hún máng
jiǎo máng
xiān máng
jiǔ máng
jiàn máng
bā máng
wēi máng
gōu máng
⒈ 形容极其细微。
引唐黄滔《误笔牛赋》:“所谓取象於斯,称工在兹;虽恨纤芒而到此,终持妙跡以加其。”
宋范仲淹《鄱阳酬泉州曹使君见寄》诗:“罪大祸不称,所损伤纤芒。”
元范梈《郡中即事十二韵》:“吾尝七八月,持节泛沧浪,一旬録郡狱,询事考纤芒。”
1. 细小:纤人(卑鄙的小人)。纤介(细微,细小。亦作“纤芥”)。纤手(指女子细而柔嫩的手)。纤尘。纤纤。纤秀。纤弱。纤毫。纤悉(细致而详尽)。纤度(天然丝或化纤粗细的程度)。
2. 吝啬:纤啬。
芒读音:máng芒máng(1)(名)草本植物;生于山地和田野间;果实多毛。(2)(名)某些禾本科植物子实的外壳上长的针状物。