xiān qiǎo
xiān yāo
xiān pò
xiān sù
xiān shēn
xiān shòu
xiān jiǎn
xiān wān
xiān mèi
xiān xiān
xiān lìn
xiān liǔ
xiān wēi
xiān kē
xiān lù
xiān shā
xiān chuān
xiān jiè
xiān cè
xiān suǒ
xiān huī
xiān ér
xiān níng
xiān wǎng
xiān háo
qiàn shéng
xiān lùn
xiān yàn
xiān hóng
xiān jiāo
xiān è
xiān mì
xiān wéi
xiān qǔ
xiān xiǎo
xiān shū
xiān huá
xiān xì
xiān xīn
xiān róng
xiān róu
xiān dù
xiān kū
xiān xī
xiān nóng
xiān jiè
xiān hé
xiān dào
xiān lín
xiān nuò
xiān gōng
xiān yún
xiān ruò
xiān sè
xiān yǐng
xiān shū
xiān lì
xiān kuàng
xiān xīn
xiān duò
xiān bái
xiān luó
xiān jīng
xiān sǔn
xiān rén
xiān mí
xiān xiá
xiān háo
xiān xì
xiān luó
xiān wǎn
xiān dù
xiān móu
xiān fā
xiān cháng
xiān rǒng
xiān zè
xiān rù
xiān xié
xiān qǐ
xiān lún
xiān miào
xiān ruǎn
xiān miào
xiān lí
xiān duò
xiān gǎo
xiān chén
xiān shī
xiān lìn
xiān máng
xiān fū
xiān yǔ
qiàn fū
xiān kè
xiān jù
xiān cǎo
xiān lí
xiān yuè
xiān mò
xiān gōu
xiān yù
xiān guī
xiān gòu
xiān ā
xiān zé
xiān dāo
xiān gōu
xiān guò
xiān gē
huī mò
yāo mò
qiū mò
zhī mò
shì mò
zhī mò
shuāi mò
chūn mò
guì mò
miǎo mò
bīn mò
gāo mò
shǐ mò
miǎo mò
piě mò
qū mò
qiǎn mò
qì mò
dǐ mò
biào mò
jiàn mò
fū mò
fú mò
sòng mò
nǔ mò
sú mò
tóng mò
cháo mò
chì mò
jù mò
lì mò
zhōu mò
tà mò
xiàn mò
xì mò
cūn mò
yū mò
cuò mò
bēi mò
chǒu mò
chū mò
yá mò
chá mò
nà mò
chōng mò
fā mò
dá mò
yì mò
tōu mò
fěn mò
shé mò
yǔ mò
fèn mò
jù mò
sī mò
sāng mò
bǎi mò
jìn mò
tiān mò
qīn mò
bì mò
méi mò
shū mò
yōng mò
mù mò
shū mò
jiǎn mò
zhe mò
juàn mò
dǎ mò
sì mò
biāo mò
míng mò
qiè mò
shǒu mò
fēng mò
miǎo mò
zhè mò
qiè mò
jiè mo
fēng mò
pò mò
qīng mò
nián mò
suì mò
běn mò
jià mò
tōu mò
jì mò
liú mò
qiě mò
qī mò
wǎn mò
wěi mò
diān mò
zhōng mò
shí mò
shú mò
yì mò
xiāng mò
yún mò
yuè mò
xiāng mò
piǎo mò
fù mò
wǔ mò
jié mò
nóng mò
huāng mò
ròu mò
mù mò
yīn mò
duō mò
háo mò
háo mò
rǎng mò
diān mò
rǒng mò
qǐ mò
duān mò
píng mò
miáo mò
xiǎo mò
piān mò
jié mò
lín mò
chén mò
gé mò
jiāo mò
zhú mò
kuā mò
shèn mò
xiān mò
lín mò
⒈ 亦作“纎末”。
⒉ 犹末梢。
引《文选·马融<长笛赋>》:“纤末奋蕱,錚鐄謍嗃。”
张铣注:“纎末,竹上也。谓清风来则纎末竹之上,奋迅而动。”
唐杜甫《戏为韦偃双松图歌》:“絶笔长风起纤末,满堂动色嗟神妙。”
⒊ 细小。
引清邵懿辰《赠陈蓺叔序》:“方乾隆中,俗字横流,其聪明杰魁之士,相劘而为考证纤末之务,名治经而经日以蔽晦。”
严复夏曾佑《国闻报馆附印说部缘起》:“繁法之语言,则衍一事为数十语,或至百语千语,微细纤末,罗列秩然。”
1. 细小:纤人(卑鄙的小人)。纤介(细微,细小。亦作“纤芥”)。纤手(指女子细而柔嫩的手)。纤尘。纤纤。纤秀。纤弱。纤毫。纤悉(细致而详尽)。纤度(天然丝或化纤粗细的程度)。
2. 吝啬:纤啬。
末读音:mò末mò(1)(名)东西的梢;尽头:年~。(2)(形)不是根本的重要的事物:~节。(3)(名)最后;终了;末尾:剧~|篇~。(4)(名)(~子、~儿 )细碎的或成面儿的东西:茶~。末mò(名)戏曲角色;扮演中年男子;京剧归入老生一类。