guǒ lán
guǒ fǔ
guǒ lǜ
guǒ cuì
guǒ de
guǒ zhí
guǒ shū
guǒ hé
guǒ hàn
guǒ zhī
guǒ shù
guǒ guān
guǒ yì
guǒ chéng
guǒ miáo
guǒ yíng
guǒ dá
guǒ fù
guǒ pán
guǒ huì
guǒ hé
guǒ liè
guǒ zhī
guǒ ér
guǒ lǐng
guǒ ruì
guǒ yàn
guǒ jiāo
guǒ xiá
guǒ pǐn
guǒ cǎi
guǒ yǒng
guǒ mù
guǒ qiē
guǒ zào
guǒ rú
guǒ dǎng
guǒ zhuō
guǒ jiàng
guǒ ǒu
guǒ jué
guǒ jué
guǒ shí
guǒ jiù
guǒ yuán
guǒ luó
guǒ jiàng
guǒ duàn
guǒ gàn
guǒ xíng
guǒ jìn
guǒ zi
guǒ cài
guǒ táng
guǒ lǎo
guǒ bō
guǒ bì
guǒ wèi
guǒ de
guǒ zhēn
guǒ bào
guǒ gǔ
guǒ suí
guǒ shuāng
guǒ shí
guǒ mǎ
guǒ ròu
guǒ pí
guǒ yì
guǒ ruò
guǒ chá
guǒ ěr
guǒ zhào
guǒ rén
guǒ rán
guǒ suān
guǒ luǒ
guǒ suí
guǒ rén
guǒ nóng
guǒ shí
guǒ zhuàn
guǒ guǒ
guǒ dòng
guǒ zhī
guǒ bào
guǒ ěr
guǒ tāo
guǒ zú
guǒ yì
guǒ fǒu
guǒ luǒ
guǒ shū
guǒ shàn
guǒ suì
guǒ chéng
guǒ lián
guǒ jiǔ
guǒ liú
guǒ gǎn
guǒ luǒ
guǒ zhōu
guǒ jiāng
guǒ zhì
guǒ zhèng
guǒ zhè
guǒ qiě
guǒ jiè
guǒ guā
guǒ shì
guǒ bù
⒈ 亦作“果疏”。瓜果蔬菜的统称。
引晋葛洪《抱朴子·微旨》:“苟其无此,何可不广播百穀,多储果疏乎!”
疏,一本作“蔬”。 清唐甄《潜书·太子》:“观于泽,则知鱼鱉所自出;观于圃,则知果蔬所自出。”
1.某些植物花落后含有种子的部分:~实。~品。~木。结~(a.结出果实;b.事情的结局或成效)。
2.结局,与“因”相对:因~。成~。
3.坚决:~决。~断。
4.确实,真的:~真。如~。
5.充实,饱足:~腹。
6.姓。
蔬读音:shū蔬shū(名)蔬菜。