qiáng qún
qiáng yōng
qiáng yǔ
qiáng cí
qiáng duǒ
qiáng rèn
qiáng hé
qiáng liǔ
qiáng tóu
qiáng bǎn
qiáng yuán
qiáng yīn
qiáng jìn
qiáng kuāng
qiáng bào
qiáng gēn
qiáng àn
qiáng wēi
qiáng fěn
qiáng huā
qiáng pù
qiáng jiǎo
qiáng mí
qiáng yī
qiáng jiǎo
qiáng lì
qiáng dōng
qiáng yú
qiáng bì
qiáng píng
qiáng wū
qiáng shà
qiáng yāo
qiáng miàn
qiáng fān
qiáng guǒ
qiáng zhǐ
qiáng lí
qiáng jī
qiáng yǎn
qiáng pí
bīn dōng
fù dōng
dīng dōng
dēng dōng
xī dōng
liáo dōng
sān dōng
dà dōng
hé dōng
zhèng dōng
diàn dōng
gǔ dōng
lǐng dōng
chuán dōng
kuǎn dōng
guǎng dōng
shè dōng
dì dōng
lǎo dōng
hǎi dōng
yuǎn dōng
hái dōng
tài dōng
dài dōng
háng dōng
bàn dōng
lóng dōng
diān dōng
diàn dōng
guān dōng
jū dōng
yà dōng
dāng dōng
cái dōng
lóng dōng
fáng dōng
ēn dōng
huá dōng
guǎn dōng
qí dōng
qiáng dōng
xián dōng
lǐng dōng
dǔ dōng
jiāng dōng
wài dōng
jìn dōng
zī dōng
zuò dōng
yáng dōng
shān dōng
huó dōng
yuè dōng
⒈ 后因以“墙东”指隐居之地。
引《后汉书·逸民传·逢萌》:“君公遭乱独不去,侩牛自隐。时人谓之论曰:‘避世墙东王君公。’”
北周庾信《和乐仪同苦热》:“寂寥人事屏,还得隐墙东。”
唐王维《登楼歌》:“执戟疲於下位,老夫好隐兮墙东。”
宋黄庭坚《次韵谢公定王世弼赠答二绝句》之二:“王谢风流看二妙,病夫直欲卧墙东。”
明夏完淳《避地》诗之三:“沧浪何地稳?晞髮问墙东。”
墙qiáng(名)砖、石或土等筑成的屏障或外围:~壁|~根|~基|~头|~纸|城~|高~|围~|铜~铁壁|狗急跳~。
东读音:dōng东dōng(1)(名)方向名;指日出的一边:~方。(2)(名)主人;请客的人:房~。(3)(名)姓。