fáng sì
fáng chà
fáng tú
fáng zú
fáng zi
fáng láo
fáng yù
fáng jiān
fáng yuàn
fáng shù
fáng wū
fáng shī
fáng xíng
fáng guǎn
fáng xīn
fáng tiē
fáng gǎo
fáng jiàn
fáng fēn
fáng xià
fáng chǎn
fáng cí
fáng lìn
fáng lè
fáng yàn
fáng qián
fáng piào
fáng ào
fáng jī
fáng wéi
fáng tóu
fáng jīn
fáng wò
fáng zhǎn
fáng shěng
fáng lóng
fáng lǎo
fáng lián
fáng kè
fáng shè
fáng mù
fáng sì
fáng xiù
fáng zhǔ
fáng zǔ
fáng lóng
fáng shān
fáng cóng
fáng wèi
fáng cháng
fáng yè
fáng qì
fáng wéi
fáng zū
fáng dōng
fáng shì
fáng kē
fáng yǒu
fáng xíng
fáng shēng
fáng yán
fáng wō
fáng lù
fáng kǎo
fáng líng
fáng shū
fáng zhí
fáng qīn
fáng jì
fáng mò
fáng zhēng
fáng shì
fáng kuí
fáng mín
fáng fèn
fáng bān
fáng líng
fáng wò
fáng miào
fáng zhuàng
fáng xīng
fáng dù
fáng huáng
fáng wéi
fáng guān
fáng nèi
fáng fú
fáng láng
fáng chǎn
fáng chē
fáng yàn
fáng mén
fáng zhōng
fáng yǔ
fáng lèi
fáng jiān
fáng hù
fáng tà
fáng dì
fáng yǒu
fáng lián
fáng wàng
fáng juān
fáng gǎi
fáng xiōng
lóng dōng
dài dōng
lǐng dōng
hé dōng
diàn dōng
chuán dōng
wài dōng
yuǎn dōng
tài dōng
dǔ dōng
lǐng dōng
dà dōng
huó dōng
dēng dōng
xián dōng
dì dōng
yuè dōng
zuò dōng
dīng dōng
fáng dōng
diàn dōng
cái dōng
diān dōng
bīn dōng
zhèng dōng
shān dōng
yà dōng
hǎi dōng
xī dōng
bàn dōng
qiáng dōng
dāng dōng
zī dōng
gǔ dōng
yáng dōng
hái dōng
qí dōng
guǎn dōng
jū dōng
guān dōng
lǎo dōng
fù dōng
guǎng dōng
kuǎn dōng
jìn dōng
jiāng dōng
liáo dōng
lóng dōng
háng dōng
ēn dōng
huá dōng
sān dōng
shè dōng
房东fángdōng
(1) 房客对房主的称呼
英the owner of the house one lives in;landlord or landlady⒈ 出租或出借房屋的人。
引沉复《浮生六记·坎坷记愁》:“芸娘眚期,房东因同居而出避,邻家嘱余亦设肴远避。”
老舍《赶集·柳家大院》:“虽然欠下俩月的房钱,可是还对付着没叫房东给撵出去。”
魏巍《谁是最可爱的人·前线童话》:“房东是一个朝鲜妈妈和一个朝鲜少女。”
出租房屋的人,相对于房客而言。
房fáng(1)(名)屋子、房间:楼~。(2)(名)结构或作用类似房子的东西:蜂~。(3)(名)旧称家族的一支:长~。(4)(名)二十八宿之一。(5)(量)用于家属:两~儿媳妇。
东读音:dōng东dōng(1)(名)方向名;指日出的一边:~方。(2)(名)主人;请客的人:房~。(3)(名)姓。