秦关


秦关的组词


秦人

qín rén

秦邮

qín yóu

秦七

qín qī

秦法

qín fǎ

秦城

qín chéng

秦京

qín jīng

秦封

qín fēng

秦庭

qín tíng

秦栈

qín zhàn

秦炬

qín jù

秦筝

qín zhēng

秦分

qín fēn

秦墟

qín xū

秦圣

qín shèng

秦灰

qín huī

秦声

qín shēng

秦醉

qín zuì

秦典

qín diǎn

秦裘

qín qiú

秦关

qín guān

秦椒

qín jiāo

秦嬴

qín yíng

秦火

qín huǒ

秦牢

qín láo

秦文

qín wén

秦越

qín yuè

秦桥

qín qiáo

秦秦

qín qín

秦蘅

qín héng

秦医

qín yī

秦瑟

qín sè

秦梁

qín liáng

秦弓

qín gōng

秦素

qín sù

秦雪

qín xuě

秦乌

qín wū

秦成

qín chéng

秦生

qín shēng

秦隶

qín lì

秦宓

qín mì

秦余

qín yú

秦氏

qín shì

秦皮

qín pí

秦仪

qín yí

秦艽

qín jiāo

秦赘

qín zhuì

秦市

qín shì

秦衡

qín héng

秦坑

qín kēng

秦娥

qín é

秦轩

qín xuān

秦规

qín guī

秦和

qín hé

秦韩

qín hán

秦客

qín kè

秦家

qín jiā

秦丝

qín sī

秦印

qín yìn

秦艳

qín yàn

秦痔

qín zhì

秦纲

qín gāng

秦宫

qín gōng

秦篝

qín gōu

秦凤

qín fèng

秦洞

qín dòng

秦晋

qín jìn

秦娘

qín niáng

秦观

qín guān

秦碑

qín bēi

秦笔

qín bǐ

秦壁

qín bì

秦俑

qín yǒng

秦钗

qín chāi

秦篆

qín zhuàn

秦肆

qín sì

秦冤

qín yuān

秦地

qín dì

秦谶

qín chèn

秦龟

qín guī

秦牙

qín yá

秦楼

qín lóu

秦川

qín chuān

秦箫

qín xiāo

秦塞

qín sài

秦妍

qín yán

秦嘉

qín jiā

秦房

qín fáng

秦柱

qín zhù

秦头

qín tóu

秦璧

qín bì

秦货

qín huò

秦缺

qín quē

秦腔

qín qiāng

秦祸

qín huò

秦弦

qín xián

秦原

qín yuán

秦女

qín nǚ

秦垢

qín gòu

秦中

qín zhōng

秦苑

qín yuàn

秦垒

qín lěi

秦淮

qín huái

秦嶺

qín lǐng

秦鹿

qín lù

秦稽

qín jī

秦海

qín hǎi

秦茾

qín qiān

秦虢

qín guó

秦妃

qín fēi

秦鉴

qín jiàn

秦望

qín wàng

秦陇

qín lǒng

秦石

qín shí

秦砖

qín zhuān

秦岭

qín lǐng

秦缓

qín huǎn

秦铜

qín tóng

秦畤

qín zhì

秦正

qín zhèng

秦青

qín qīng

秦学

qín xué

秦镜

qín jìng

秦雍

qín yōng

秦珠

qín zhū

秦皇

qín huáng


扃关

jiōng guān

折关

shé guān

山关

shān guān

城关

chéng guān

汉关

hàn guān

铁关

tiě guān

天关

tiān guān

施关

shī guān

贤关

xián guān

榆关

yú guān

无关

wú guān

前关

qián guān

函关

hán guān

有关

yǒu guān

坐关

zuò guān

闽关

mǐn guān

朽关

xiǔ guān

百关

bǎi guān

插关

chā guān

夷关

yí guān

机关

jī guān

萧关

xiāo guān

幽关

yōu guān

收关

shōu guān

邗关

hán guān

闸关

zhá guān

翘关

qiào guān

河关

hé guān

京关

jīng guān

秦关

qín guān

牙关

yá guān

紧关

jǐn guān

相关

xiāng guān

针关

zhēn guān

春关

chūn guān

龙关

lóng guān

年关

nián guān

杉关

shān guān

把关

bǎ guān

阳关

yáng guān

轻关

qīng guān

竹关

zhú guān

下关

xià guān

松关

sōng guān

重关

zhòng guān

九关

jiǔ guān

星关

xīng guān

玉关

yù guān

艰关

jiān guān

叩关

kòu guān

大关

dà guān

启关

qǐ guān

封关

fēng guān

禅关

chán guān

石关

shí guān

吴关

wú guān

揜关

yǎn guān

合关

hé guān

义关

yì guān

觉关

jué guān

敂关

kòu guān

南关

nán guān

鬼关

guǐ guān

分关

fēn guān

双关

shuāng guān

三关

sān guān

交关

jiāo guān

风关

fēng guān

津关

jīn guān

玄关

xuán guān

北关

běi guān

穿关

chuān guān

八关

bā guān

难关

nán guān

桄关

guāng guān

二关

èr guān

破关

pò guān

扣关

kòu guān

衢关

qú guān

结关

jié guān

款关

kuǎn guān

清关

qīng guān

荆关

jīng guān

楚关

chǔ guān

边关

biān guān

般关

bān guān

故关

gù guān

掩关

yǎn guān

开关

kāi guān

塞关

sāi guān

拦关

lán guān

键关

jiàn guān

送关

sòng guān

水关

shuǐ guān

潼关

tóng guān

近关

jìn guān

远关

yuǎn guān

税关

shuì guān

榷关

què guān

鹤关

hè guān

江关

jiāng guān

负关

fù guān

工关

gōng guān

枳关

zhǐ guān

过关

guò guān

蛟关

jiāo guān

银关

yín guān

郊关

jiāo guān

蓝关

lán guān

讨关

tǎo guān

邛关

qióng guān

西关

xī guān

帝关

dì guān

陇关

lǒng guān

四关

sì guān

东关

dōng guān

豹关

bào guān

铜关

tóng guān

散关

sàn guān

雄关

xióng guān

不关

bù guān

燕关

yàn guān

闯关

chuǎng guān

移关

yí guān

云关

yún guān

地关

dì guān

抱关

bào guān

险关

xiǎn guān

攻关

gōng guān

距关

jù guān

灵关

líng guān

海关

hǎi guān

非关

fēi guān

转关

zhuǎn guān

寒关

hán guān

新关

xīn guān

门关

mén guān

讥关

jī guān

当关

dāng guān

五关

wǔ guān

外关

wài guān

长关

cháng guān

请关

qǐng guān

通关

tōng guān

内关

nèi guān

都关

dōu guān

出关

chū guān

迷关

mí guān

两关

liǎng guān

柴关

chái guān

公关

gōng guān

博关

bó guān

行关

xíng guān

梅关

méi guān

查关

zhā guān

心关

xīn guān

钞关

chāo guān

洋关

yáng guān

抉关

jué guān

闭关

bì guān

间关

jiàn guān

反关

fǎn guān

六关

liù guān

报关

bào guān

除关

chú guān

斩关

zhǎn guān

上一组词:秦镜
下一组词:秦女

更多秦的组词

秦关的意思


词语解释:

1.指秦地关塞。 2.指关中地区。

引证解释:

⒈ 指秦地关塞。

引晋张华《萧史曲》:“龙飞逸天路,凤起出秦关。”
唐李白《登敬亭北二小山》诗:“迴鞭指长安,西日落秦关。”
宋陆游《谢池春》词:“烟波无际,望秦关何处。”
元揭傒斯《题李陵送苏武图》诗之一:“今朝送汉节,迢递入秦关。”
清刘大櫆《吴萼千墓志铭》:“秦关蜀栈, 粤岭海嶠,靡不游,游輒有以考其风土俗尚之异,与其山川人物之奇。”
朱德《攻克石门》诗:“尽歼全师收重镇,不教胡马返秦关。”

⒉ 指关中地区。

引唐卢纶《长安春望》诗:“谁念为儒逢世难,独将衰鬢客秦关。”

国语词典:

函谷关的别名。参见「函谷关」条。

网络解释:

秦关

秦关,今洛川县秦关乡,是中国历史上的要塞之一,洛河穿境而过。
更多关的组词

秦关详细解释


读音:qín

秦qín(1)(名)周朝国名;在今陕西中部;甘肃东部。(2)(名)朝代;公元前221…公元前206;秦始皇嬴政所建。(3)(名)指陕西和甘肃。特指陕西。(4)(名)(Qín)姓。

读音:guān

关guān(1)(动)使开着的物体合拢:~窗户|把抽屉~上。(2)(动)放在里面不放出来:鸟儿~在笼子里。(3)(动)(企业等)倒闭;歇业:解放前有一年;镇上~了好几家店铺。(4)(名)古代在交通险要或边境出入的地方设置的守卫处所:~口|~东|山海~|嘉峪~|我的责任就是不让废品混过~去。(5)“关上”的简称。参看〖关口〗。(6)(名)货物出口和入口收税的地方:海~|~税。(7)(名)比喻重要的转折点或不容易度过的一段时间:难~|只要突破这一~;就好办了。(8)(名)起转折关联作用的部分:机~|~节|~键。(9)(名)牵连;关系:这些见解至~重要|人民来信交给有~部门去处理。(10)(动)发放或领取(工资):~饷。(11)(Guān)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025