秦人


秦人的组词


秦中

qín zhōng

秦垢

qín gòu

秦客

qín kè

秦原

qín yuán

秦货

qín huò

秦纲

qín gāng

秦关

qín guān

秦冤

qín yuān

秦余

qín yú

秦炬

qín jù

秦青

qín qīng

秦虢

qín guó

秦七

qín qī

秦火

qín huǒ

秦人

qín rén

秦弓

qín gōng

秦头

qín tóu

秦牢

qín láo

秦祸

qín huò

秦文

qín wén

秦衡

qín héng

秦晋

qín jìn

秦铜

qín tóng

秦畤

qín zhì

秦龟

qín guī

秦仪

qín yí

秦声

qín shēng

秦学

qín xué

秦楼

qín lóu

秦川

qín chuān

秦望

qín wàng

秦分

qín fēn

秦柱

qín zhù

秦市

qín shì

秦嬴

qín yíng

秦印

qín yìn

秦垒

qín lěi

秦谶

qín chèn

秦坑

qín kēng

秦鉴

qín jiàn

秦轩

qín xuān

秦艳

qín yàn

秦缺

qín quē

秦娥

qín é

秦妃

qín fēi

秦钗

qín chāi

秦珠

qín zhū

秦凤

qín fèng

秦砖

qín zhuān

秦城

qín chéng

秦观

qín guān

秦隶

qín lì

秦雍

qín yōng

秦灰

qín huī

秦苑

qín yuàn

秦家

qín jiā

秦篆

qín zhuàn

秦越

qín yuè

秦成

qín chéng

秦皮

qín pí

秦乌

qín wū

秦生

qín shēng

秦碑

qín bēi

秦醉

qín zuì

秦丝

qín sī

秦和

qín hé

秦封

qín fēng

秦庭

qín tíng

秦淮

qín huái

秦女

qín nǚ

秦俑

qín yǒng

秦篝

qín gōu

秦法

qín fǎ

秦栈

qín zhàn

秦圣

qín shèng

秦嶺

qín lǐng

秦墟

qín xū

秦痔

qín zhì

秦赘

qín zhuì

秦筝

qín zhēng

秦陇

qín lǒng

秦牙

qín yá

秦房

qín fáng

秦妍

qín yán

秦皇

qín huáng

秦医

qín yī

秦桥

qín qiáo

秦瑟

qín sè

秦邮

qín yóu

秦椒

qín jiāo

秦宓

qín mì

秦鹿

qín lù

秦规

qín guī

秦弦

qín xián

秦雪

qín xuě

秦娘

qín niáng

秦韩

qín hán

秦秦

qín qín

秦壁

qín bì

秦笔

qín bǐ

秦典

qín diǎn

秦裘

qín qiú

秦氏

qín shì

秦稽

qín jī

秦蘅

qín héng

秦海

qín hǎi

秦茾

qín qiān

秦洞

qín dòng

秦正

qín zhèng

秦镜

qín jìng

秦塞

qín sài

秦梁

qín liáng

秦素

qín sù

秦岭

qín lǐng

秦箫

qín xiāo

秦石

qín shí

秦艽

qín jiāo

秦京

qín jīng

秦地

qín dì

秦肆

qín sì

秦缓

qín huǎn

秦腔

qín qiāng

秦宫

qín gōng

秦璧

qín bì

秦嘉

qín jiā


劫人

jié rén

谦人

qiān rén

贾人

gǔ rén

沙人

shā rén

尊人

zūn rén

吴人

wú rén

拟人

nǐ rén

蒲人

pú rén

枉人

wǎng rén

逆人

nì rén

诸人

zhū rén

溷人

hùn rén

游人

yóu rén

书人

shū rén

麦人

mài rén

骂人

mà rén

起人

qǐ rén

阉人

yān rén

時人

shí rén

唬人

hǔ rén

余人

yú rén

灰人

huī rén

吃人

chī rén

祝人

zhù rén

瞳人

tóng rén

怡人

yí rén

旊人

fǎng rén

原人

yuán rén

芸人

yún rén

铁人

tiě rén

坊人

fāng rén

友人

yǒu rén

央人

yāng rén

反人

fǎn rén

辀人

zhōu rén

迓人

yà rén

量人

liàng rén

隘人

ài rén

干人

gān rén

獿人

náo rén

賨人

cóng rén

囚人

qiú rén

侬人

nóng rén

和人

hé rén

女人

nǚ ren

略人

lüè rén

黄人

huáng rén

切人

qiē rén

黑人

hēi rén

硕人

shuò rén

坑人

kēng rén

私人

sī rén

锡人

xī rén

诎人

qū rén

廛人

chán rén

善人

shàn rén

炮人

pào rén

乏人

fá rén

处人

chǔ rén

料人

liào rén

司人

sī rén

相人

xiāng rén

玄人

xuán rén

匪人

fěi rén

钟人

zhōng rén

夺人

duó rén

迎人

yíng rén

狥人

xùn rén

穰人

ráng rén

七人

qī rén

军人

jūn rén

疲人

pí rén

此人

cǐ rén

封人

fēng rén

呛人

qiāng rén

非人

fēi rén

蜡人

là rén

楞人

léng rén

字人

zì rén

懒人

lǎn rén

忍人

rěn rén

親人

qīn rén

步人

bù rén

閒人

xián rén

湿人

shī rén

俚人

lǐ rén

入人

rù rén

使人

shǐ rén

白人

bái rén

寡人

guǎ rén

傔人

qiàn rén

新人

xīn rén

卤人

lǔ rén

腐人

fǔ rén

汉人

hàn rén

幽人

yōu rén

婦人

fù rén

狠人

hěn rén

辨人

biàn rén

失人

shī rén

浮人

fú rén

灯人

dēng rén

鲍人

bào rén

獶人

náo rén

农人

nóng rén

更人

gēng rén

舍人

shè rén

蛮人

mán rén

灶人

zào rén

谄人

chǎn rén

仁人

rén rén

邦人

bāng rén

具人

jù rén

饷人

xiǎng rén

他人

tā rén

焗人

jú rén

石人

shí rén

伧人

cāng rén

场人

cháng rén

环人

huán rén

樵人

qiáo rén

巨人

jù rén

奸人

jiān rén

函人

hán rén

歉人

qiàn rén

成人

chéng rén

捞人

lāo rén

庸人

yōng rén

闻人

wén rén

龟人

guī rén

鞠人

jū rén

滑人

huá rén

俦人

chóu rén

接人

jiē rén

觕人

cū rén

误人

wù rén

生人

shēng rén

羞人

xiū rén

痴人

chī rén

废人

fèi rén

记人

jì rén

论人

lùn rén

应人

yīng rén

鱼人

yú rén

损人

sǔn rén

麤人

cū rén

共人

gòng rén

篙人

gāo rén

何人

hé rén

才人

cái rén

两人

liǎng rén

工人

gōng rén

信人

xìn rén

水人

shuǐ rén

里人

lǐ rén

饮人

yǐn rén

筐人

kuāng rén

拏人

ná rén

浊人

zhuó rén

惮人

dàn rén

肉人

ròu rén

民人

mín rén

蠢人

chǔn rén

溺人

nì rén

么人

me rén

刀人

dāo rén

蜇人

zhē rén

恶人

è rén

端人

duān rén

令人

lìng rén

丽人

lì rén

偷人

tōu rén

钜人

jù rén

霍人

huò rén

常人

cháng rén

谁人

shéi rén

门人

mén rén

舫人

fǎng rén

贼人

zéi rén

貙人

chū rén

剧人

jù rén

巷人

xiàng rén

税人

shuì rén

羽人

yǔ rén

僧人

sēng rén

糖人

táng rén

潮人

cháo rén

繁人

fán rén

宾人

bīn rén

傻人

shǎ rén

假人

jiǎ rén

痤人

cuó rén

壬人

rén rén

卑人

bēi rén

剩人

shèng rén

宗人

zōng rén

庖人

páo rén

历人

lì rén

商人

shāng rén

选人

xuǎn rén

丐人

gài rén

榜人

bàng rén

松人

sōng rén

璧人

bì rén

路人

lù rén

菹人

zū rén

菜人

cài rén

显人

xiǎn rén

齐人

qí rén

代人

dài rén

旁人

páng rén

官人

guān rén

杂人

zá rén

瓮人

wèng rén

耦人

ǒu rén

狩人

shòu rén

冲人

chōng rén

勤人

qín rén

寒人

hán rén

翅人

chì rén

弱人

ruò rén

风人

fēng rén

川人

chuān rén

防人

fáng rén

缝人

fèng rén

伶人

líng rén

古人

gǔ rén

仆人

pú rén

褊人

biǎn rén

末人

mò rén

豪人

háo rén

超人

chāo rén

黠人

xiá rén

智人

zhì rén

头人

tóu rén

亡人

wáng rén

丈人

zhàng ren

飞人

fēi rén

辩人

biàn rén

虫人

chóng rén

涉人

shè rén

耕人

gēng rén

归人

guī rén

豳人

bīn rén

镂人

lòu rén

鹰人

yīng rén

杰人

jié rén

刑人

xíng rén

铜人

tóng rén

遇人

yù rén

家人

jiā rén

舆人

yú rén

蚩人

chī rén

择人

zé rén

旄人

máo rén

戮人

lù rén

流人

liú rén

认人

rèn rén

住人

zhù rén

隶人

lì rén

犯人

fàn rén

感人

gǎn rén

嚣人

xiāo rén

范人

fàn rén

逼人

bī rén

涂人

tú rén

适人

shì rén

犇人

bēn rén

快人

kuài rén

要人

yào rén

羁人

jī rén

瘦人

shòu rén

愁人

chóu rén

疯人

fēng zi

本人

běn rén

闺人

guī rén

谋人

móu rén

魁人

kuí rén

蛟人

jiāo rén

谠人

dǎng rén

佳人

jiā rén

孺人

rú rén

匠人

jiàng rén

汜人

sì rén

撢人

dǎn rén

歪人

wāi rén

钓人

diào rén

果人

guǒ rén

恼人

nǎo rén

依人

yī rén

匹人

pǐ rén

烦人

fán rén

帮人

bāng rén

爵人

jué rén

雍人

yōng rén

困人

kùn rén

燧人

suì rén

任人

rèn rén

活人

huó rén

编人

biān rén

上一组词:秦箫
下一组词:秦桥

更多秦的组词

秦人的意思


词语解释:

秦代统一全国,开展对外交通,北方和西方的邻国往往称.中国人为“秦人”。直至汉·晋,仍沿用此称。

引证解释:

⒈ 秦代统一全国,开展对外交通,北方和西方的邻国往往称中国人为“秦人”。直至汉晋,仍沿用此称。

引《史记·大宛列传》:“闻宛城中新得秦人,知穿井,而其内食尚多。”
《汉书·匈奴传上》:“穿井筑城,治楼以藏穀,与秦人守之。”
颜师古注:“秦时有人亡入匈奴者,今其子孙尚号秦人。”
清王士禛《池北偶谈·谈异二·汉人唐人秦人》:“马永卿引《西域传》言:‘ 秦人,我匄若马。’註:‘谓中国人为秦人。’”

网络解释:

秦人

秦人是华夏族(汉族古称)西迁的一支,最早是一支居住于山东地带的部族。其先祖部族早在殷商时期就为诸侯,颇受商朝重视。后因嬴氏部族的一部分人参与了武庚挑唆的三监之乱而遭到周公姬旦的惩罚,使居住于东方的秦人,被迫西迁,嬴氏部族因此沦为庶民。周孝王时期,造父侄孙秦非子因养马有功被周王封为附庸。秦人此后世代为周王室养马并在戌边对抗西戎。公元前821年,秦庄公击败西戎,被周宣王封为西陲大夫,赐以原大骆之族所居的犬丘之地。公元前770年,秦襄公派兵护送周平王东迁,被封为诸侯,又被赐封周人发源之地岐山一带。自此秦国正式成为周朝的诸侯国。周平王还下令,秦人如果能赶走戎人,收复的土地就归他们。秦穆公(前623年)时灭掉了西方戎族所建立的12个国家,开辟国土千余里。秦国多位君王死于讨伐西戎,秦人与戎人常年交战造就了秦人能征善战。秦孝公时,任用商鞅进行变法,秦国与日俱强。“清华简”研究显示,秦并非西戎。考古发现早期秦文化具有东方色彩,与“清华简”的研究成果相印证。学术界主流思想认为秦人来自东方而成于西方。舜赐姓嬴氏。而且秦景公大墓的发掘也证明了秦人乃华夏族裔,其中一个编磬上铭文:"高阳有灵,四方以鼐”。帝颛顼号高阳,黄帝的孙子,这跟《史记》的记载是一致的。秦代统一全国,开展对外交通,北方和西方的邻国往往称中国人为“秦人”。秦最初的领地在今天甘肃西汉水上游盐官一带,秦人东周前历代王墓均在礼县。
更多人的组词

秦人详细解释


读音:qín

秦qín(1)(名)周朝国名;在今陕西中部;甘肃东部。(2)(名)朝代;公元前221…公元前206;秦始皇嬴政所建。(3)(名)指陕西和甘肃。特指陕西。(4)(名)(Qín)姓。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025