禅关


禅关的组词


禅律

chán lǜ

禅宫

chán gōng

禅草

chán cǎo

禅德

chán dé

禅那

chán nà

禅居

chán jū

禅书

chán shū

禅阁

chán gé

禅关

chán guān

禅客

chán kè

禅带

chán dài

禅士

chán shì

禅庵

chán ān

禅祖

chán zǔ

禅变

shàn biàn

禅踘

chán jū

禅袍

chán páo

禅僧

chán sēng

禅祚

chán zuò

禅念

chán niàn

禅代

shàn dài

禅版

chán bǎn

禅果

chán guǒ

禅国

chán guó

禅学

chán xué

禅杖

chán zhàng

禅室

chán shì

禅源

chán yuán

禅院

chán yuàn

禅音

chán yīn

禅病

chán bìng

禅坐

chán zuò

禅天

chán tiān

禅人

chán rén

禅床

chán chuáng

禅观

chán guān

禅扉

chán fēi

禅化

shàn huà

禅授

chán shòu

禅师

chán shī

禅侣

chán lǚ

禅句

chán jù

禅刹

chán shā

禅悦

chán yuè

禅众

chán zhòng

禅河

chán hé

禅月

chán yuè

禅寺

chán sì

禅话

chán huà

禅语

chán yǔ

禅榻

chán tà

禅寮

chán liáo

禅宗

chán zōng

禅庭

chán tíng

禅友

chán yǒu

禅和

chán hé

禅窟

chán kū

禅房

chán fáng

禅讲

chán jiǎng

禅文

shàn wén

禅枝

chán zhī

禅经

chán jīng

禅铠

chán kǎi

禅衲

chán nà

禅心

chán xīn

禅诰

shàn gào

禅谈

chán tán

禅更

chán gēng

禅偈

chán jì

禅锋

chán fēng

禅堂

chán táng

禅扃

chán jiōng

禅位

shàn wèi

禅衣

chán yī

禅寂

chán jì

禅号

chán hào

禅家

chán jiā

禅规

chán guī

禅受

chán shòu

禅魔

chán mó

禅板

chán bǎn

禅理

chán lǐ

禅钟

chán zhōng

禅钻

chán zuàn

禅慧

chán huì

禅乘

chán chéng

禅伯

chán bó

禅门

chán mén

禅孝

chán xiào

禅椅

chán yǐ

禅法

chán fǎ

禅栖

chán qī

禅灯

chán dēng

禅户

chán hù

禅流

chán liú

禅机

chán jī

禅除

chán chú

禅意

chán yì

禅道

chán dào


石关

shí guān

键关

jiàn guān

距关

jù guān

开关

kāi guān

难关

nán guān

海关

hǎi guān

有关

yǒu guān

阳关

yáng guān

南关

nán guān

无关

wú guān

前关

qián guān

雄关

xióng guān

折关

shé guān

险关

xiǎn guān

插关

chā guān

八关

bā guān

闯关

chuǎng guān

收关

shōu guān

报关

bào guān

义关

yì guān

翘关

qiào guān

邛关

qióng guān

抱关

bào guān

不关

bù guān

内关

nèi guān

长关

cháng guān

六关

liù guān

风关

fēng guān

查关

zhā guān

拦关

lán guān

紧关

jǐn guān

故关

gù guān

松关

sōng guān

间关

jiàn guān

相关

xiāng guān

铁关

tiě guān

钞关

chāo guān

闽关

mǐn guān

百关

bǎi guān

寒关

hán guān

公关

gōng guān

外关

wài guān

五关

wǔ guān

叩关

kòu guān

斩关

zhǎn guān

请关

qǐng guān

攻关

gōng guān

城关

chéng guān

楚关

chǔ guān

非关

fēi guān

幽关

yōu guān

杉关

shān guān

反关

fǎn guān

抉关

jué guān

交关

jiāo guān

北关

běi guān

封关

fēng guān

过关

guò guān

破关

pò guān

税关

shuì guān

行关

xíng guān

鬼关

guǐ guān

潼关

tóng guān

汉关

hàn guān

荆关

jīng guān

当关

dāng guān

夷关

yí guān

启关

qǐ guān

豹关

bào guān

觉关

jué guān

朽关

xiǔ guān

枳关

zhǐ guān

塞关

sāi guān

扃关

jiōng guān

地关

dì guān

榆关

yú guān

郊关

jiāo guān

机关

jī guān

出关

chū guān

重关

zhòng guān

桄关

guāng guān

铜关

tóng guān

京关

jīng guān

山关

shān guān

年关

nián guān

吴关

wú guān

远关

yuǎn guān

迷关

mí guān

禅关

chán guān

星关

xīng guān

近关

jìn guān

坐关

zuò guān

移关

yí guān

款关

kuǎn guān

玉关

yù guān

蛟关

jiāo guān

通关

tōng guān

双关

shuāng guān

清关

qīng guān

天关

tiān guān

萧关

xiāo guān

衢关

qú guān

云关

yún guān

柴关

chái guān

贤关

xián guān

讥关

jī guān

施关

shī guān

艰关

jiān guān

邗关

hán guān

讨关

tǎo guān

函关

hán guān

梅关

méi guān

榷关

què guān

博关

bó guān

东关

dōng guān

江关

jiāng guān

心关

xīn guān

九关

jiǔ guān

揜关

yǎn guān

送关

sòng guān

轻关

qīng guān

散关

sàn guān

三关

sān guān

蓝关

lán guān

闸关

zhá guān

两关

liǎng guān

分关

fēn guān

敂关

kòu guān

结关

jié guān

鹤关

hè guān

针关

zhēn guān

大关

dà guān

都关

dōu guān

水关

shuǐ guān

牙关

yá guān

负关

fù guān

门关

mén guān

掩关

yǎn guān

般关

bān guān

帝关

dì guān

燕关

yàn guān

西关

xī guān

津关

jīn guān

穿关

chuān guān

四关

sì guān

扣关

kòu guān

二关

èr guān

秦关

qín guān

银关

yín guān

工关

gōng guān

灵关

líng guān

玄关

xuán guān

合关

hé guān

边关

biān guān

河关

hé guān

龙关

lóng guān

春关

chūn guān

把关

bǎ guān

转关

zhuǎn guān

新关

xīn guān

下关

xià guān

除关

chú guān

洋关

yáng guān

陇关

lǒng guān

竹关

zhú guān

闭关

bì guān

上一组词:禅那
下一组词:禅念

更多禅的组词

禅关的意思


词语解释:

1.禅门。 2.比喻悟彻佛教教义必须越过的关口。 3.指入佛门修道者。

引证解释:

⒈ 禅门。

引唐李白《化城寺大钟铭》:“方入於禪关,覩天宫峥嶸,闻鐘声琐屑。”
宋梅尧臣《会善寺》诗:“琉璃开浄界,薜荔啟禪关。”
《红楼梦》第八七回:“﹝寳玉﹞説着,一面与妙玉施礼,一面又笑问道:‘ 妙公轻易不出禪关,今日何缘下凡一走?’”

⒉ 比喻悟彻佛教教义必须越过的关口。

引清龚自珍《夜坐》诗:“万一禪关砉然破,美人如玉剑如虹。”

⒊ 指入佛门修道者。

引清唐孙华《晚秋狮子林小集》诗之二:“禪关萧洒松枝麈,处士风流垫角巾。”

国语词典:

佛教用语:(1)​禅师启发弟子开悟所提的问题,弟子通过这项考验就是开悟,所以修禅者将之视为迷悟的门关。《西游记.第八回》:「试问:禅关参求无数,往往到头虚老?」(2)​禅宗道场。唐.李白〈化城寺大钟铭〉:「方入于禅关,睹天宫峥嵘,闻钟声琐屑。」《红楼梦.第八七回》:「妙公轻易不出禅关,今日何缘下凡一走?」

网络解释:

禅关

禅关是一个汉语词语,拼音chán ɡuān,是指禅门或比喻悟彻佛教教义必须越过的关口。
更多关的组词

禅关详细解释


读音:chán,shàn[ chán ]

1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。

2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。

读音:guān

关guān(1)(动)使开着的物体合拢:~窗户|把抽屉~上。(2)(动)放在里面不放出来:鸟儿~在笼子里。(3)(动)(企业等)倒闭;歇业:解放前有一年;镇上~了好几家店铺。(4)(名)古代在交通险要或边境出入的地方设置的守卫处所:~口|~东|山海~|嘉峪~|我的责任就是不让废品混过~去。(5)“关上”的简称。参看〖关口〗。(6)(名)货物出口和入口收税的地方:海~|~税。(7)(名)比喻重要的转折点或不容易度过的一段时间:难~|只要突破这一~;就好办了。(8)(名)起转折关联作用的部分:机~|~节|~键。(9)(名)牵连;关系:这些见解至~重要|人民来信交给有~部门去处理。(10)(动)发放或领取(工资):~饷。(11)(Guān)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025