bì xí
bì yuán
bì yī
bì báo
bì wāng
bì bó
bì shì
bì xǐ
bì sú
bì xǐ
bì huì
bì mín
bì dù
bì bìng
bì shā
bì kǒng
bì zhì
bì huài
bì xué
bì móu
bì jù
bì zhǒu
bì qí
bì kù
bì fēng
bì zhǐ
bì jū
bì yì
bì gài
bì xiàng
bì bèi
bì é
bì fāng
bì fù
bì jù
bì jiǔ
bì pú
bì è
bì mò
bì luò
bì hài
bì lòu
bì jué
bì gù
bì xìng
bì zǐ
bì kuī
bì fǎ
bì yōu
bì qī
bì dòu
bì sǒu
bì yù
bì shì
bì běn
bì gěng
bì luàn
bì lòu
bì hùn
bì kùn
bì zhèng
bì wéi
bì bì
bì duān
bì rén
jiān jù
guān jù
máng jù
kuǎi jù
zhàng jù
jù jù
jiān jù
xún jù
zhī jù
yǒng jù
gě jù
lǚ jù
gé jù
liǎn jù
jù jù
bì jù
suì jù
zhuì jù
jìn jù
gōng jù
jí jù
qīng jù
pí jù
shuì jù
huáng jù
mìng jù
má jù
yóu jù
sàn jù
fèi jù
yǐ jù
sù jù
jí jù
shéng jù
hái jù
dǎo jù
qú jù
zān jù
dī jù
jué jù
kè jù
bāo jù
xiǎo jù
fú jù
⒈ 后因以“弊屨”喻不可轻弃之故旧。
引汉贾谊《新书·谕诚》:“昔楚昭王与吴人战, 楚军败, 昭王走,屨决,背而行失之。行三十步,復旋取屨。及至於隋,左右问曰:‘王何曾惜一踦屨乎?’ 昭王曰:‘ 楚国虽贫,岂爱一踦屨哉?思与偕反也。’自是之后, 楚国之俗无相弃者。”
《北齐书·高德政传》:“魏静帝曰:‘人念遗簪弊屨,欲与六宫别,可乎?’乃入与夫人嬪御以下诀别,莫不歔欷掩涕。”