sāo hài
sāo bì
sāo shā
sāo luàn
sāo kùn
sāo nú
sāo cè
sāo nào
sāo qì
sāo lěi
sāo gǔ
sāo shì
sāo rǎo
sāo qíng
sāo huò
sāo chóu
sāo sū
sāo jī
sāo yǎ
sāo jiǎo
sāo mǎ
sāo lüè
sāo jiǎo
sāo nuè
sāo fù
sāo rán
sāo dòng
sāo chǎng
sāo sāo
sāo shǒu
sāo hún
sāo xié
sāo yuàn
sāo chòu
sāo tóu
sāo zōng
sāo sī
sāo fán
sāo kè
sāo rén
sāo chú
sāo jīng
sāo cháng
sāo huà
sāo biān
sāo lí
sāo yōu
sāo sè
sāo jù
sāo jiǎo
zhǒng zōng
xī zōng
bǎi zōng
dùn zōng
yǐng zōng
kè zōng
kuà zōng
gāo zōng
fā zōng
qián zōng
jiǎo zōng
bǐ zōng
nǎng zōng
rén zōng
shī zōng
gēn zōng
cān zōng
jué zōng
mí zōng
nǐ zōng
liǎn zōng
yóu zōng
shī zōng
xiān zōng
fú zōng
lèi zōng
líng zōng
xuè zōng
nián zōng
jiǎn zōng
zhǐ zōng
chí zōng
yú zōng
jiù zōng
xié zōng
mí zōng
píng zōng
zhù zōng
dào zōng
mài zōng
zhuī zōng
wú zōng
bǎo zōng
jì zōng
xíng zōng
jué zōng
jì zōng
bǐ zōng
guī zōng
hóng zōng
dìng zōng
sāo zōng
xiá zōng
gū zōng
niè zōng
qíng zōng
cáng zōng
yí zōng
⒈ 指诗骚的风格传统。
引清蒲松龄《古历亭赋》:“乃有营州国士,适司鹺政於齐门 ; 陇右洪支,又继骚踪於湖渚。”
1. 动乱,扰乱,不安定:骚乱。骚扰。骚动。
2. 忧愁:“离骚者,犹离忧也。”
3. 指中国屈原的《离骚》,后泛指诗文:骚体。骚人。骚客。风骚(①指《诗经》和《离骚》,代指古代诗歌或文化;②指妇女举止轻佻)。
4. 举止轻佻,作风下流:骚货。
5. 同“臊”(sāo ㄙㄠ)。
踪读音:zōng踪(名)脚印;踪迹:~影|跟~追击。