sāo xié
sāo qíng
sāo rén
sāo kè
sāo nú
sāo sī
sāo yōu
sāo huà
sāo yǎ
sāo sāo
sāo qì
sāo chǎng
sāo chóu
sāo yuàn
sāo hún
sāo jiǎo
sāo lüè
sāo shì
sāo cháng
sāo cè
sāo huò
sāo jī
sāo shǒu
sāo bì
sāo nào
sāo sè
sāo jīng
sāo chòu
sāo nuè
sāo dòng
sāo lí
sāo jù
sāo mǎ
sāo zōng
sāo hài
sāo gǔ
sāo tóu
sāo fán
sāo rǎo
sāo jiǎo
sāo lěi
sāo sū
sāo fù
sāo chú
sāo kùn
sāo rán
sāo jiǎo
sāo luàn
sāo biān
sāo shā
qīng huà
fēng huà
péi huà
èr huà
guǐ huà
shuǎ huà
cháng huà
zhuǎn huà
xián huà
pán huà
xiào hua
gāo huà
yī huà
shí huà
àn huà
wèn huà
dào huà
jīng huà
tǔ huà
bǎ huà
dàn huà
tīng huà
tán huà
shī huà
yàn huà
dǎ huà
pān huà
xià huà
hàn huà
lá huà
jiǔ huà
bǎi huà
kāi huà
hǎo huà
pì huà
cí huà
mǎn huà
yè huà
rè huà
yàn huà
xiàng huà
yàn huà
mèng huà
chuán huà
sāo huà
píng huà
xù huà
fǎng huà
duǎn huà
rén huà
huā huà
yí huà
bào huà
fàn huà
xù huà
dá huà
chuàn huà
fēng huà
jìng huà
pái huà
hún huà
sāi huà
wāi huà
péi huà
háng huà
dǎi huà
duì huà
huí huà
chěn huà
hǎn huà
jiǎ huà
fèi huà
suǒ huà
de huà
chá huà
liàng huà
tǎo huà
jī huà
huó huà
gǔ huà
hūn huà
kuān huà
xiǎo huà
pǐ huà
fèi huà
jué huà
zhēn huà
kuáng huà
gōng huà
hòu huà
bān huà
chán huà
liú huà
yǔ huà
dàn huà
diàn huà
yáng huà
èr huà
yìng huà
fǎn huà
jiā huà
pò huà
wén huà
yán huà
hēi huà
dà huà
guān huà
hùn huà
huì huà
lǎo huà
yě huà
liàn huà
kuáng huà
guò huà
sī huà
guǐ huà
jiā huà
dān huà
xiāo huà
hún huà
cūn huà
shì huà
wán huà
yì huà
qiǎn huà
cū huà
wán huà
bié huà
dāi huà
chā huà
yuǎn huà
hǎi huà
xì huà
cháo huà
kuǎn huà
shuō huà
chī huà
sōu huà
gòng huà
bái huà
dā huà
diàn huà
fú huà
měi huà
zhuì huà
hā huà
huǎng huà
héng huà
sàng huà
diào huà
xū huà
xiè huà
yì huà
tōng huà
xiā huà
qù huà
fú huà
zuì huà
ér huà
lěng huà
huài huà
qíng huà
guài huà
jìng huà
shǐ huà
kǒu huà
chǒu huà
màn huà
jiàn huà
zhòng huà
lí huà
chǔn huà
pāi huà
shǎ huà
qiáo huà
mà huà
qī huà
shú huà
jiǎng huà
duō huà
yì huà
hūn huà
jià huà
píng huà
fá huà
sǎn huà
shāo huà
lì huà
chéng huà
kōng huà
mán huà
fàng huà
cháng huà
sōng huà
bǎn huà
nóng huà
1. 动乱,扰乱,不安定:骚乱。骚扰。骚动。
2. 忧愁:“离骚者,犹离忧也。”
3. 指中国屈原的《离骚》,后泛指诗文:骚体。骚人。骚客。风骚(①指《诗经》和《离骚》,代指古代诗歌或文化;②指妇女举止轻佻)。
4. 举止轻佻,作风下流:骚货。
5. 同“臊”(sāo ㄙㄠ)。
话读音:huà话huà(1)(名)(~儿)说出来的能够表达思想的声音;或者把这种声音记录下来的文字:讲~|会~。(2)(动)说;谈:~别|~家常|茶~会。