sāo qíng
sāo sī
sāo lí
sāo mǎ
sāo jiǎo
sāo fán
sāo jīng
sāo jī
sāo shǒu
sāo hài
sāo bì
sāo zōng
sāo chú
sāo chòu
sāo kè
sāo rén
sāo yǎ
sāo chǎng
sāo lüè
sāo sāo
sāo jù
sāo shì
sāo huò
sāo nú
sāo huà
sāo kùn
sāo biān
sāo hún
sāo cè
sāo sè
sāo jiǎo
sāo dòng
sāo yōu
sāo qì
sāo rǎo
sāo nào
sāo nuè
sāo sū
sāo xié
sāo gǔ
sāo rán
sāo cháng
sāo lěi
sāo yuàn
sāo jiǎo
sāo luàn
sāo tóu
sāo chóu
sāo fù
sāo shā
xī nú
yīn nú
fū nú
shī nú
qián nú
lì nú
zhuāng nú
yān nú
bào nú
jié nú
yōng nú
qíng nú
māo nú
qīng nú
kūn nú
guān nú
qí nú
tián nú
cháng nú
yàn nú
xiǎo nú
qián nú
kūn nú
dà nú
gēng nú
lào nú
jì nú
zhòng nú
qiān nú
táo nú
ǎi nú
xiè nú
bì nú
jiāo nú
jiān nú
xiàng nú
zhuī nú
liáo nú
yòng nú
mǎ nú
yǎn nú
shū nú
mò nú
zéi nú
fān nú
cuì nú
bān nú
gōng nú
gàn nú
dīng nú
zōu nú
hái nú
hú nú
qiú nú
xiōng nú
bān nú
jiàn nú
mù nú
róu nú
xī nú
huā nú
wō nú
zú nú
qū nú
jīn nú
hēi nú
kuáng nú
jiān nú
qí nú
xiá nú
guǐ nú
chē nú
qióng nú
yǎ nú
yù nú
chì nú
yōng nú
qián nú
cóng nú
ā nú
xiān nú
jiā nú
nóng nú
níng nú
wǔ nú
tán nú
dāng nú
sì nú
péi nú
zhí nú
cāng nú
chǎn nú
sāo nú
xié nú
huáng nú
mán nú
fēi nú
xī nú
qí nú
wǔ nú
zhú nú
chen nú
rén nú
tū nú
zhā nú
shí nú
lí nú
niàn nú
wán nú
zhòng nú
gōng nú
mài nú
mù nú
hù nú
háo nú
zhǔ nú
jú nú
yáng nú
zhèng nú
gǒu nú
pú nú
tóng nú
⒈ 旧时对北方游牧民的蔑称。
引《说岳全传》第十六回:“你这骚奴,把这样机关来哄我,却怎出得我的手?快快从实讲来,若在番邦有些名目的,本都院放你去。”
1. 动乱,扰乱,不安定:骚乱。骚扰。骚动。
2. 忧愁:“离骚者,犹离忧也。”
3. 指中国屈原的《离骚》,后泛指诗文:骚体。骚人。骚客。风骚(①指《诗经》和《离骚》,代指古代诗歌或文化;②指妇女举止轻佻)。
4. 举止轻佻,作风下流:骚货。
5. 同“臊”(sāo ㄙㄠ)。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。