rǎn hù
rǎn shè
rǎn zhǐ
rǎn ài
rǎn zēng
rǎn móu
rǎn shuāng
rǎn shì
rǎn háo
rǎn zhe
rǎn làn
rǎn fáng
rǎn hòu
rǎn jiàng
rǎn chén
rǎn liào
rǎn hàn
rǎn xià
rǎn huì
rǎn wū
rǎn cǎi
rǎn xiě
rǎn huò
rǎn wū
rǎn rú
rǎn yuán
rǎn yī
rǎn xuē
rǎn zhǐ
rǎn sè
rǎn yú
rǎn huáng
rǎn gāng
rǎn wù
rǎn gōng
rǎn sī
rǎn dǐng
rǎn yǔ
rǎn xuàn
rǎn jí
rǎn qiāng
rǎn dǎi
rǎn xī
rǎn zì
rǎn wǎng
rǎn fǎ
rǎn nì
rǎn liàn
rǎn xūn
rǎn cǎo
rǎn méng
rǎn shàng
rǎn huàn
rǎn nì
rǎn qiàn
rǎn rě
rǎn shǔ
rǎn fáng
rǎn xīn
rǎn xūn
rǎn qiàn
rǎn pù
rǎn zhī
rǎn bìng
⒈ 古时收藏文稿或装裱书画的一种处理方法。为防蠹先将纸放入黄檗汁中浸染,称染潢。
引北魏贾思勰《齐民要术·杂说》:“染潢及治书法。”
原注:“凡打纸欲生,生则坚厚,特宜入潢。凡潢纸灭白便是,不宜太深,深则年久色闇也。”
染rǎn(1)(动)用染料着色:印~|~布。(2)(动)感染;沾染:传~|~病|一尘不~。
潢读音:huáng,guāng[ huáng ]1. 积水池:潢污。潢潦。弄兵潢池(造反的讳称。“潢池”,即“天璜”,本星名,转义为天子之池,借指皇室)。
2. 染纸:装潢(a.裱褙字画;b.装饰货物的包装;c.物品外表的装饰。均亦作“装璜”)。