rǎn jiàng
rǎn nì
rǎn fáng
rǎn shàng
rǎn dǎi
rǎn dǐng
rǎn gāng
rǎn yī
rǎn fǎ
rǎn xuē
rǎn zhī
rǎn zēng
rǎn shè
rǎn zhǐ
rǎn xī
rǎn hàn
rǎn gōng
rǎn qiàn
rǎn rú
rǎn xuàn
rǎn hòu
rǎn liào
rǎn yú
rǎn xūn
rǎn xūn
rǎn háo
rǎn qiàn
rǎn jí
rǎn qiāng
rǎn shǔ
rǎn zhe
rǎn wù
rǎn yuán
rǎn xià
rǎn ài
rǎn xīn
rǎn shì
rǎn chén
rǎn bìng
rǎn huì
rǎn huò
rǎn pù
rǎn shuāng
rǎn liàn
rǎn nì
rǎn yǔ
rǎn làn
rǎn zì
rǎn sè
rǎn móu
rǎn sī
rǎn cǎi
rǎn fáng
rǎn méng
rǎn wū
rǎn wū
rǎn zhǐ
rǎn xiě
rǎn wǎng
rǎn rě
rǎn huàn
rǎn huáng
rǎn hù
rǎn cǎo
cūn fāng
zāo fáng
kuà fāng
gōng fāng
mǎ fāng
gōng fáng
bìng fāng
fān fāng
fěn fáng
jiāo fāng
jī fāng
chá fāng
jiǎ fāng
èr fāng
bǎo fāng
jìn fāng
jīng fāng
bā fáng
mò fáng
shì fāng
yào fāng
qiū fāng
gàn fāng
gēng fāng
tái fāng
duì fāng
zuō fang
jìng fāng
pái fāng
guì fāng
chuài fāng
diāo fāng
jiǔ fāng
zhēn fāng
bǔ fāng
lóng fāng
rǎn fáng
jiàng fáng
guì fáng
shí fāng
diāo fāng
qīng fāng
kè fāng
zǒng fāng
jù fāng
dāng fāng
tú fāng
duì fāng
gū fāng
yīng fāng
cáo fang
jiē fang
nèi fāng
chūn fāng
zhī fáng
lóng fáng
yín fāng
qǔ fāng
wǔ fāng
cù fáng
yóu fáng
kāi fāng
jī fāng
zhū fāng
xún fāng
niǎn fáng
gǔ fáng
jù fāng
miàn fāng
dǔ fāng
cǎi fāng
tā fāng
jiù fāng
fàn fāng
jì fāng
duàn fāng
gǒu fáng
bié fāng
huá fāng
chèn fāng
⒈ 给布、帛、衣、物染色的作坊。亦特指唐代掌染事的官署。 宋高承《事物纪原·横行武列·染院》:“周官有染人,掌染帛。 秦为平準令。 隋有司染署。
引唐又有染坊。”
宋周密《癸辛杂识前集·德寿买市》:“隆兴间, 德寿宫与六宫并於中瓦相对,令修内司染坊。”
《醒世恒言·李道人独步云门》:“有个富翁,姓李名清,家住青州城里,世代开染坊为业。”
清百一居士《壶天录》卷上:“无锡县境,某姓染坊,歇闭后,有某甲携重貲来替是业。”
旧时将布料漂白及染色的场所。
染rǎn(1)(动)用染料着色:印~|~布。(2)(动)感染;沾染:传~|~病|一尘不~。
坊读音:fāng,fáng[ fáng ]1. 小手工业者的工作场所:作坊。
2. 古同“防”,防范。