qiāng lěi
qiāng rǎng
qiāng shāng
qiāng tuō
qiāng lèi
qiāng jī
qiāng tì
qiāng lěi
qiāng xiè
qiāng bì
qiāng cōng
qiāng léi
qiāng bàng
qiāng rán
qiāng tóu
qiāng dòu
qiāng zhī
qiāng shù
qiāng bā
qiāng yín
qiāng dàng
qiāng huǒ
qiāng kǒu
qiāng yīng
qiāng qí
qiāng xīng
qiāng zhū
qiāng rèn
qiāng dàn
qiāng yǎn
qiāng gǎn
qiāng bēng
qiāng yú
qiāng chéng
qiāng huā
qiāng zhàn
qiāng shā
qiāng·shǒu
qiāng lí
qiāng qiāng
qiāng jué
qiāng tǒng
qiāng cì
qiāng jī
qiāng pái
qiāng shuān
qiāng jīn
qiāng pào
qiāng zhī
qiāng wén
qiāng chóu
qiāng fǎ
qiāng yáng
qiāng chuī
qiāng chuāng
qiāng yī
qiāng huáng
qiāng yān
qiāng cái
qiāng jiàn
qiāng jǐ
qiāng zǐ
qiāng gān
qiāng shuān
qiāng táng
象声词。形容金属撞击等响亮、清脆之声。
《后汉书·马融传》:“鍠鍠鎗鎗,奏于农郊大路之衢,与百姓乐之。” 李贤注:“鍠鍠鎗鎗,鐘鼓之声也。” 唐柳宗元《舜庙祈晴文》:“鎗鎗笙鏞,坎坎鼓鼙。” 唐李嘉祐《夜闻江南人家赛神因题即事》诗:“鎗鎗铜鼓芦叶深,寂寂琼筵江水緑。”
行列整齐貌。鎗,通“蹌 ”。
《荀子·大略》:“朝廷之美,济济鎗鎗。” 杨倞注:“鎗与蹌同……鎗鎗,有行列貌。”