qiāng rǎng
qiāng bā
qiāng wén
qiāng kǒu
qiāng pào
qiāng gǎn
qiāng jī
qiāng lèi
qiāng dàn
qiāng zǐ
qiāng xiè
qiāng gān
qiāng·shǒu
qiāng lěi
qiāng bì
qiāng tóu
qiāng qí
qiāng cái
qiāng tì
qiāng fǎ
qiāng huā
qiāng lí
qiāng chuī
qiāng zhàn
qiāng yú
qiāng shāng
qiāng tǒng
qiāng shuān
qiāng shā
qiāng chuāng
qiāng tuō
qiāng dòu
qiāng chóu
qiāng cōng
qiāng jīn
qiāng bēng
qiāng shù
qiāng qiāng
qiāng shuān
qiāng cì
qiāng yīng
qiāng pái
qiāng zhī
qiāng yín
qiāng jǐ
qiāng táng
qiāng yáng
qiāng lěi
qiāng jué
qiāng dàng
qiāng huǒ
qiāng yǎn
qiāng xīng
qiāng rèn
qiāng chéng
qiāng jī
qiāng rán
qiāng zhī
qiāng yī
qiāng zhū
qiāng yān
qiāng huáng
qiāng léi
qiāng jiàn
qiāng bàng
枪崩qiāngbēng
(1) 口∶.又称“枪架子”。专门谋划包揽代人入科场应试的人;枪毙
英shoot⒈ 方言。枪毙。
引刘坚《“强盗”的女儿》:“梦见团丁鸣锣,传呼挨家挨户去看枪崩强盗。”
枪qiāng(1)(名)长杆上装有尖的金属头的旧式兵器:红缨~|标~|刀~。(2)(名)发射子弹的武器:手~|步~|机关~|打~|猎~|开~|放~|神~手|驳壳~。(3)(名)性能或形状像枪的器械:电子~|焊~|鸟~|烟~|气~|水~。
崩读音:bēng[ bēng ]1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。