jiǎn zàng
jiǎn bǐ
jiǎn tài
jiǎn shí
jiǎn sè
jiǎn jiǎn
jiǎn jū
jiǎn bēi
jiǎn lì
jiǎn mù
jiǎn bī
jiǎn gù
jiǎn qī
jiǎn kè
jiǎn zhèng
jiǎn kǔ
jiǎn nián
jiǎn kè
jiǎn lián
jiǎn diāo
jiǎn shè
jiǎn lòu
jiǎn yuè
jiǎn tuì
jiǎn tài
jiǎn jié
jiǎn fǔ
jiǎn lìn
jiǎn pín
jiǎn jìng
jiǎn kè
jiǎn yuē
jiǎn mào
jiǎn jǐn
jiǎn yì
jiǎn diāo
jiǎn yòng
jiǎn fù
jiǎn bǎo
jiǎn dé
jiǎn suì
jiǎn fá
jiǎn hú
jiǎn bó
jiǎn sè
jiǎn zhèng
jiǎn mù
jiǎn xiá
jiǎn è
jiǎn lǜ
jiǎn lǐ
jiǎn sù
jiǎn qín
jiǎn gōng
jiǎn shěng
jiǎn rán
jiǎn lìn
jiǎn què
jiǎn pǔ
bái lián
shuāng lián
cuì lián
fū lián
bǎo lián
gōng lián
xīn lián
chǔ lián
hàn lián
hóng lián
yù lián
kū lián
liú lián
shí lián
guī lián
bì lián
wáng lián
cùn lián
jiǎn lián
shuì lián
jīn lián
yuè lián
jiā lián
mù lián
fǎ lián
mù lián
xuě lián
xiāng lián
shuǐ lián
mǎ lián
qīng lián
qiū lián
cǎi lián
⒈ 犹俭府。参阅《南史·庾杲之传》。
引《乐府诗集·近代曲辞二·相府莲》:“《古解题》曰:‘ 王俭为南齐相,一时所辟皆才名之士,时人以入俭府为莲花池,谓如红莲映緑水,今号莲幕者自俭始。’”
唐罗隐《贺淮南节度卢员外赐绯》诗:“俭莲高贵九霄闻,粲粲朱衣降五云。”
俭jiǎn(形)俭省:勤~|省吃~用。
莲读音:lián莲lián(名)草木植物;坐在浅水中;花淡红或白色。地下茎叫藕;种子叫莲子;都可以吃。也叫荷、芙蓉、芙蕖(qú)。