lóng nú
lóng lóng
lóng qiè
lóng tì
lǒng zhào
lóng zhú
lóng biān
lóng xiá
lóng méng
lóng mén
lóng zhú
lóng niǎn
lóng luò
lóng xùn
lóng luó
lóng tuò
lóng fāng
lóng dēng
lóng hé
lóng yīng
lóng huàn
lóng cōng
lóng zhì
lóng bù
lóng xiù
lóng tuō
lóng sōng
lóng fán
lóng zǒng
lǒng zi
lóng qín
lóng guān
lóng gōu
lóng jiē
lóng qǔ
lǒng zhào
lóng xié
lóng qún
lóng zui
lóng kǎn
lǒng luò
lóng dōng
lóng huǒ
lóng ròu
lóng jīn
lóng yù
lóng zhí
lóng tóng
lóng quān
lóng niǎo
lóng zhì
lóng gǔ
lóng zhàng
lǒng gài
lóng cóng
lóng jià
lóng chā
lóng bàn
lóng tou
lóng jù
lóng tóng
lóng lì
lóng xián
lóng shā
lóng lú
lóng ā
lóng guàn
lóng zǒng
lóng kuò
lǒng tǒng
lóng bǐng
lóng dòng
lóng é
lóng xián
lóng méi
lóng fān
隐约貌;模胡貌。
枝叶茂盛、浓荫覆盖貌。
隐约貌;模胡貌。
南朝梁江淹《伤爱子赋》:“月接日而为光,霞合云而成阴;雾笼笼而带树,月苍苍而架林。” 宋苏舜钦《永叔石月屏图》诗:“寒暉笼笼出轻雾,坐对不復嗟残缺。” 清沉季友《疏影·黄梅花》词:“笼笼半剪檀痕在,浑占尽小楼前后。”
枝叶茂盛、浓荫覆盖貌。
唐孟郊《和宣州钱判官使院厅前石楠树》:“笼笼抱灵秀,簇簇抽新肤。”
隐约朦胧的样子。