huī càn
huī huàn
huī lì
huī tè
huī guāng
huī xī
huī hè
huī huáng
huī yì
huī liè
huī huī
huī yìng
huī yīn
huī diǎn
huī zhāng
huī làn
huī róng
huī fēng
huī rú
huī cǎi
huī zhāng
huī róng
huī huá
huī shí
huī zhào
huī jǐng
huī rán
huī yìng
huī hóng
huī chāo
huī zǎo
huī huáng
huī shuò
huī yào
huī zhú
dào yìng
tāo yìng
piē yìng
xiāng yìng
wēi yìng
huí yìng
huī yìng
bō yìng
yīn yìng
pèi yìng
bǐng yìng
róng yìng
xiù yìng
xiě yìng
wèi yìng
bó yìng
shǎn yìng
gōng yìng
bó yìng
shàng yìng
zhāo yìng
yōu yìng
chè yìng
xiū yìng
fàng yìng
yǎn yìng
ǎn yìng
chóng yìng
fǎn yìng
gāo yìng
yǎn yìng
hán yìng
zhǎn yìng
zǎn yìng
diǎn yìng
zhào yìng
huì yìng
qián yìng
yīn yìng
shì yìng
yìn yìng
jiāo yìng
biāo yìng
jiǎo yìng
huī yìng
huàn yìng
kuà yìng
tòu yìng
yǎn yìng
kāi yìng
zhū yìng
hóng yìng
chèn yìng
huī yìng
yíng yìng
辉映huīyìng
(1) 光辉映照
英shine;reflect⒈ 亦作“辉暎”。照耀;映射。
引南朝宋谢灵运《登江中孤屿》诗:“云日相辉映,空水共澄鲜。”
清二石生《十洲春语·攟馀》:“若翠鸞之佐丹鸑,辉暎并丽。”
贺敬之《放歌集·放声歌唱》:“在这镰刀、锤头和五星交相辉映的旗帜下。”
景致光彩相互照映。南朝宋.谢灵运〈登江中孤屿〉诗:「云日相辉映,空水共澄鲜。」唐.刘禹锡〈杨柳枝词〉九首之三:「御沟春水相辉映,狂杀长安年少儿。」也作「映辉」。
辉huī(1)(名)闪耀的光彩:光~|余~|增~。(2)(动)照耀:交相~映|金碧~煌。
映读音:yìng映yìng(1)(动)反影;反映:~象|~照|~山红|衬~|反~|放~。(2)(动)照:辉~|晖~|相~|交相辉~。