chún yù
chún fēng
chún gǔ
chún yǎ
chún zhì
chún liáng
chún mào
chún cī
chún bái
chún yī
chún shú
chún jié
chún xiāng
chún jiǔ
chún dàn
chún cuì
chún xiū
chún shàn
chún xī
chún báo
chún què
chún méng
chún yì
chún lè
chún què
chún wèi
chún měi
chún zhòu
chún lí
chún liè
chún yàn
chún jīng
chún yī
chún jǐn
chún sú
chún gù
chún niàng
chún zhèng
chún dé
chún pǔ
chún nóng
chún jiāo
chún dǔ
chún zuì
chún yuán
chún hòu
chún zhǐ
chún shēn
chún míng
chún tīng
chún sù
chún rú
chún bì
chún lí
chún liè
chún jùn
chún láo
chún bèi
chún bó
chún sì
chún huà
chún xué
chún gǔ
chún lǐ
chún nóng
chún hé
chún wēn
chún xī
⒈ 亦作“醇漓”。
⒉ 厚酒与薄酒;酒味的厚与薄。
引宋王禹偁《北楼感事》诗:“樽中有官醖,倾酌任醇醨。”
宋陆游《以事至城南书触目》诗:“百钱且就村场醉,舌本醇醨莫苦分。”
⒊ 用以喻教化、风俗等的敦厚与浇薄。
引唐孔颖达《<礼记正义>序》:“夫人上资六气,下乘四序,赋清浊以醇醨,感阴阳而迁变。”
唐玄奘《大唐西域记·印度总述》:“如来理教,随类得解,去圣悠远,正法醇醨,任其见解之心,俱获闻知之悟。”
清包世臣《韦君绣诗序》:“下亦歌咏疾苦,有以验风尚醇醨。”
严复《原强》:“而于一国盛衰强弱之故,民德醇漓合散之由,则尤三致意焉。”
浓烈的厚酒与温和的薄酒。