chún què
chún xué
chún huà
chún bèi
chún láo
chún jiǔ
chún xiāng
chún cī
chún yù
chún bó
chún dàn
chún niàng
chún yuán
chún cuì
chún yǎ
chún dǔ
chún lè
chún pǔ
chún yàn
chún gǔ
chún wèi
chún dé
chún shēn
chún sù
chún liè
chún gù
chún jīng
chún jiāo
chún báo
chún gǔ
chún yī
chún lí
chún hé
chún xī
chún jùn
chún liè
chún sú
chún wēn
chún liáng
chún tīng
chún bái
chún měi
chún xī
chún jié
chún shú
chún méng
chún lǐ
chún nóng
chún zhèng
chún jǐn
chún hòu
chún nóng
chún míng
chún zhǐ
chún sì
chún lí
chún shàn
chún yì
chún zuì
chún què
chún zhì
chún mào
chún zhòu
chún bì
chún fēng
chún yī
chún rú
chún xiū
xué gǔ
jiàn gǔ
dá gǔ
xióng gǔ
piě gǔ
chōng gǔ
kàng gǔ
guān gǔ
hào gǔ
xiū gǔ
miào gǔ
mó gǔ
dān gǔ
miǎo gǔ
cháng gǔ
shùn gǔ
shuō gǔ
bàn gǔ
zhào gǔ
tài gǔ
yùn gǔ
tōng gǔ
bù gǔ
zhèn gǔ
zhā gǔ
fǎng gǔ
zhōng gǔ
jiǒng gǔ
xī gǔ
cháng gǔ
lǎn gǔ
jìn gǔ
lóng gǔ
yǐn gǔ
jī gǔ
wàn gǔ
fǎ gǔ
jīn gǔ
fàng gǔ
xiá gǔ
fǎng gǔ
xī gǔ
wǎng gǔ
gāo gǔ
yǒu gǔ
hún gǔ
fǔ gǔ
chū gǔ
chóu gǔ
fān gǔ
xíng gǔ
yuán gǔ
pán gǔ
zì gǔ
zhì gǔ
sān gǔ
bī gǔ
shǒu gǔ
sī gǔ
shàng gǔ
qióng gǔ
mù gǔ
pǔ gǔ
yǒng gǔ
zuò gǔ
qiān gǔ
dǔ gǔ
fāng gǔ
lì gǔ
qī gǔ
jiǎn gǔ
nǎng gǔ
shī gǔ
dù gǔ
yàn gǔ
kāi gǔ
fù gǔ
dàn gǔ
qīng gǔ
qiú gǔ
zhì gǔ
zhēn gǔ
rěn gǔ
xiān gǔ
qián gǔ
shèng gǔ
zhōng gǔ
nǐ gǔ
tài gǔ
jí gǔ
lái gǔ
suì gǔ
dí gǔ
dǎo gǔ
lì gǔ
lì gǔ
bó gǔ
huáng gǔ
lú gǔ
kǎo gǔ
nì gǔ
gá gǔ
jiǎng gǔ
gèn gǔ
ào gǔ
xiū gǔ
zhì gǔ
chún gǔ
dà gǔ
měng gǔ
qí gǔ
chún gǔ
cāng gǔ
lǐ gǔ
biē gǔ
zhí gǔ
xià gǔ
shàng gǔ
wǔ gǔ
jī gǔ
diào gǔ
chóu gǔ
fǎng gǔ
yuān gǔ
gǎ gǔ
kuàng gǔ
lǜ gǔ
yuǎn gǔ
mù gǔ
liè gǔ
kuàng gǔ
dài gǔ
shì gǔ
mài gǔ
huái gǔ
suì gǔ
jìn gǔ
pán gǔ
guàn gǔ
hóng gǔ
huāng gǔ
tè gǔ
tǔ gǔ
qú gǔ
dào gǔ
mó gǔ
wàn gǔ
jù gǔ
fǎn gǔ
tán gǔ
nǚ gǔ
⒈ 亦作“醕古”。古朴,淳美质朴。
引《世说新语·方正》“皇太子圣质如初” 刘孝标注引晋干宝《晋纪》:“皇太子有醇古之风,美於信受。”
宋曾敏行《独醒杂志》卷六:“赵君貺为吉水宰,清澹醇古,有古循吏风。”
清方宗诚《<桐城文录>序》:“然是时风气初开,人心醕古朴茂。”
刘大杰《中国文学发展史》第四章五:“到了朱熹,以为‘平淡醇古’,定为景差所作,但此说不一定可信。”
醇chún(1)(名)含酒精多的酒:~酒。(2)(名)一类有机化合物:乙~。(3)(形)〈书〉纯粹。
古读音:gǔ古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。