chún wēn
chún liè
chún xī
chún jùn
chún gù
chún dǔ
chún shēn
chún zhèng
chún zhǐ
chún bó
chún láo
chún yuán
chún jǐn
chún xiāng
chún pǔ
chún sì
chún lè
chún yàn
chún dé
chún què
chún cuì
chún què
chún cī
chún sù
chún yù
chún lí
chún sú
chún gǔ
chún fēng
chún nóng
chún méng
chún báo
chún dàn
chún zuì
chún jiāo
chún shú
chún liè
chún jiǔ
chún xiū
chún bì
chún lǐ
chún niàng
chún hé
chún tīng
chún měi
chún xué
chún xī
chún gǔ
chún jié
chún bái
chún rú
chún yǎ
chún lí
chún jīng
chún huà
chún mào
chún zhì
chún bèi
chún zhòu
chún yì
chún shàn
chún wèi
chún míng
chún yī
chún liáng
chún yī
chún nóng
chún hòu
⒈ 醇美与疵病,正确与错误。
引宋韩淲《涧泉日记》卷下:“本朝之文,至此极盛矣。若论其学术,醇疵浅深,则付之学者评之。”
明方孝孺《答王仲缙书》之五:“使圣人之道世无知者,必待言而后明,犹当审其醇疵而后出之。”
清曾国藩《书学案小识后》:“其他鉅公硕学,项领相望,二百年来,大小醇疵,区以别矣!”