zhèng xiān
zhèng dǎi
zhèng wù
zhèng jiǎng
zhèng quàn
zhèng fǎ
zhèng rù
zhèng chá
zhèng míng
zhèng xiàng
zhèng yí
zhèng dìng
zhèng shí
zhèng jiàn
zhèng yìn
zhèng yīn
zhèng méng
zhèng biàn
zhèng hūn
zhèng yàn
zhèng hòu
zhèng yǐn
zhèng xiū
zhèng yáng
zhèng guǒ
zhèng jù
zhèng àn
zhèng chán
zhèng wù
zhèng nú
zhèng zuǒ
zhèng dào
zhèng rèn
zhèng rén
zhèng chǎn
zhèng fù
zhèng shū
zhèng jiàn
biàn jù
zhōng jù
bà jù
tuán jù
gōng jù
fǎn jù
zhèn jù
pán jù
dān jù
yōng jù
cān jù
gēn jù
rén jù
yǐn jù
tūn jù
de jù
xìn jù
jīng jù
zhuó jù
jié jū
fēi jù
yì jù
yuē jù
běn jù
yī jù
wú jù
suì jù
lǐ jù
shī jù
zì jù
zhí jù
jiàn jù
qiāo jù
wén jù
gē jù
chóu jù
qiè jù
tāo jù
cuàn jù
tiáo jù
pán jù
jí jù
dìng jù
qiàn jù
zhuān jù
qí jù
xióng jù
xiě jù
cuàn jù
shōu jù
què jù
bǎo jù
zāng jù
piào jù
dāo jù
dǎo jù
shí jù
zhèng jù
guǐ jù
lóng jù
píng jù
zhōng jù
míng jù
gōng jù
zī jù
diǎn jù
piān jù
kě jù
dào jù
kǎo jù
bǐ jù
kuà jù
shù jù
yuán jù
àn jù
jiè jù
àn jù
xí jù
cún jù
zhān jù
lùn jù
zhàn jù
è jù
jī jù
qīn jù
nián jù
qì jù
jìn jù
bī jù
(.好工具)证据zhèngjù
(1) 可做为证明用的事实依据
例搜集证据英evidence;proof;testimony(2) 法律名词。指在诉讼上用以认定事实之一般资料,如证人的证言
例证据确凿英proof⒈ 证明事实的根据。
引晋葛洪《抱朴子·弭讼》:“若有变悔而证据明者,女氏父母兄弟,皆加刑罪。”
《旧唐书·崔义玄传》:“先儒所疑及音韵不明者,兼採众家,皆为解释,傍引证据,各有条疏。”
赵树理《小二黑结婚》十:“﹝区上﹞还派助理员到咱村开大会调查他们横行霸道的证据。”
⒉ 证明;考证。
引《后汉书·独行传·缪肜》:“时县令被章见考,吏皆畏惧自诬,而肜独证据其事,掠考苦毒。”
唐韩愈《柳子厚墓志铭》:“儁杰廉悍,议论证据今古,出入经史百子。”
⒊ 法律用语。据以认定案件的材料。
证明事实的材料。
证(1)(名)证明:~人|~词|~婚|~券|~书。(2)(名)本义:证据;证件:证据;证件
据读音:jù,jū[ jù ]1. 凭依、倚仗:据点。据险固守。
2. 占有:窃据。盘据。据为己有。
3. 可以用做证明的事物:字据。证据。单据。论据。契据。言之有据。
4. 按照:据实。据称。依据。据事直书。