cháng shòu
cháng jū
cháng láo
cháng shì
cháng gǔ
cháng xīn
cháng jiǔ
cháng fèn
cháng huì
cháng zhù
cháng xiān
cháng dì
cháng zhòu
cháng dǎn
cháng hé
cháng qiǎo
cháng shàn
cháng kòu
cháng mài
cháng shí
cháng wèi
cháng yuán
cháng yào
cháng dí
⒈ 典出《左传·宣公四年》:“楚人献黿於郑灵公。公子宋与子家将见。 子公之食指动,以示子家,曰:‘他日我如此,必尝异味。’及入,宰夫将解黿,相视而笑。公问之, 子家以告。及食大夫黿,召子公而弗与也。
引子公怒,染指於鼎,尝之而出。”
后或以“尝黿”比喻只了解局部。 宋陆游《读老子》诗:“《道德》五千言,巍巍众妙门。管窥那见豹,指染仅尝黿。”