cháng zhù
cháng jū
cháng dǎn
cháng shì
cháng huì
cháng shí
cháng shòu
cháng hé
cháng dí
cháng qiǎo
cháng yào
cháng xiān
cháng mài
cháng jiǔ
cháng gǔ
cháng zhòu
cháng yuán
cháng fèn
cháng láo
cháng dì
cháng shàn
cháng xīn
cháng wèi
cháng kòu
lǐn shàn
chén shàn
cháng shàn
fēng shàn
qǐn shàn
sǔn shàn
èr shàn
yàn shàn
dǐng shàn
sù shàn
sù shàn
jìn shàn
sì shàn
chè shàn
guǒ shàn
yáo shàn
dēng shàn
jiā shàn
yù shàn
wèn shàn
xiū shàn
jiǎn shàn
diào shàn
yǔ shàn
xīn shàn
liù shàn
fǎ shàn
yīn shàn
kuì shàn
wǎn shàn
jí shàn
zhòng shàn
láo shàn
guī shàn
jī shàn
gān shàn
tiē shàn
xié shàn
gòng shàn
jiā shàn
jiā shàn
shí shàn
ěr shàn
shì shàn
páo shàn
jiǔ shàn
huáng shàn
yì shàn
yù shàn
láo shàn
huǐ shàn
yào shàn
cháo shàn
shì shàn
biǎn shàn
xiū shàn
chú shàn
gōng shàn
⒈ 尊长进食前,小辈或下属先尝饭菜是否甘美,以示孝心。
引《隋书·艺术传·许智藏》:“诫其诸子曰:‘为人子者,尝膳视药,不知方术,岂谓孝乎?’”
尊长进膳前,先由小辈或下属品尝膳食是否合口,以示敬意。