xiāo ào
xiāo xiá
xiāo yáng
xiāo hú
xiāo è
xiāo bèi
xiāo shuài
xiāo fú
xiāo xióng
xiāo jié
xiāo biàn
xiāo miè
xiāo gùn
xiāo zhì
xiāo jìng
xiāo jié
xiāo tiǎn
xiāo yáng
xiāo xiàn
xiāo jiǎn
xiāo xiāo
xiāo xīn
xiāo jīng
xiāo tú
xiāo míng
xiāo luàn
xiāo zhé
xiāo láo
xiāo jiàng
xiāo xiāo
xiāo sàn
xiāo huàn
xiāo niǎo
xiāo qí
xiāo liè
xiāo qín
xiāo jǐng
xiāo huò
xiāo zhāng
xiāo táo
xiāo ruì
xiāo luán
xiāo yuān
xiāo yáng
xiāo qí
xiāo láng
xiāo lìng
xiāo xiào
xiāo chī
xiāo báo
xiāo chǔ
xiāo jiàn
xiāo sī
xiāo qí
xiāo cái
xiāo jié
xiāo gēng
xiāo huá
xiāo míng
xiāo fàn
xiāo jiàn
xiāo měng
xiāo hàn
xiāo jìng
xiāo qún
xiāo fěi
xiāo yīn
⒈ 象声词。呼喊声。
引汉王充《论衡·论死》:“声色俱通,并禀於天,青青之色,犹梟梟之声也。死物之色不能復青,独为死人之声能復自言,惑也。”