guǎng bào
guǎng pī
guǎng lǔ
guǎng jiàn
guǎng shòu
guǎng yǒng
guǎng lì
guǎng yǔ
guǎng shèng
guǎng ruì
guǎng wán
guǎng dí
guǎng guǎng
guǎng è
guǎng lì
guǎng liè
guǎng ào
guǎng guì
guǎng héng
guǎng sú
guǎng zú
guǎng qí
guǎng hàn
guǎng yě
guǎng hěn
凶恶;粗暴。
⒈ 凶恶;粗暴。
引《汉书·叙传下》:“獷獷亡秦,灭我圣文。”
颜师古注:“獷獷,粗恶之貌。”
清龚自珍《与人笺二》:“居亭主獷獷嗜利,论事则好为狠刻以取胜,中实无主。”
章炳麟《辨诗》:“﹝韩愈﹞辞已壮丽,博而不约,鲜温润之音,学之虽至,犹病傀怪,不至,乃獷獷如豺狼声。”
粗恶的样子。