xiāo jiǎn
xiāo è
xiāo tiǎn
xiāo jiàng
xiāo gùn
xiāo biàn
xiāo luàn
xiāo fěi
xiāo táo
xiāo ruì
xiāo míng
xiāo jié
xiāo qí
xiāo yīn
xiāo fàn
xiāo tú
xiāo láo
xiāo fú
xiāo shuài
xiāo chī
xiāo ào
xiāo huá
xiāo xiá
xiāo xiāo
xiāo huò
xiāo xīn
xiāo jīng
xiāo hàn
xiāo hú
xiāo gēng
xiāo liè
xiāo míng
xiāo xiào
xiāo jiàn
xiāo báo
xiāo qí
xiāo xiàn
xiāo láng
xiāo cái
xiāo sàn
xiāo jiàn
xiāo miè
xiāo jié
xiāo xiāo
xiāo qún
xiāo jié
xiāo luán
xiāo měng
xiāo sī
xiāo jǐng
xiāo niǎo
xiāo yuān
xiāo yáng
xiāo lìng
xiāo huàn
xiāo zhé
xiāo chǔ
xiāo qín
xiāo zhì
xiāo xióng
xiāo qí
xiāo bèi
xiāo zhāng
xiāo jìng
xiāo yáng
xiāo yáng
xiāo jìng
diāo sàn
pàn sàn
huàn sàn
jí sàn
jiǎng sàn
huī sàn
guāi sàn
fán sàn
pàn sàn
xī sàn
liú sàn
liǎn sàn
pú sàn
qīng sàn
ào sàn
xiāo sàn
huī sàn
xīn sàn
zhēng sàn
pǔ sàn
qiǎn sàn
fēi sàn
tāng sàn
xié sàn
jiǎo sàn
jiǎn sàn
lù sàn
qū sàn
shī sàn
biàn sàn
mí sàn
jīng sàn
fàng sàn
xǐ sàn
kuì sàn
chōng sàn
shí sàn
táo sàn
miǎo sàn
tiāo sàn
báo sàn
dàng sàn
fā sàn
líng sǎn
pēn sàn
qiān sàn
màn sàn
mí sàn
zǒu sàn
chū sàn
chì sàn
bàn sàn
lì sàn
yí sàn
pán sàn
hào sàn
fēng sàn
zhǔ sàn
niǎo sàn
fú sàn
xiāo sàn
shū sǎn
sēn sàn
fēn sàn
bīng sàn
bō sàn
yún sàn
hé sàn
xīng sàn
líng sàn
mǎn sàn
fǔ sàn
biào sàn
tuì sàn
jǔ sàn
chāi sǎn
lěi sàn
dùn sàn
wán sàn
zhōng sàn
lí sàn
shèn sàn
sè sàn
pī san
pō sàn
bān sàn
shī sàn
bié sàn
dì sàn
huài sàn
nú sàn
chuī sàn
jù sàn
hè sàn
mí sàn
lǎn sàn
lún sàn
sōng sàn
dài sàn
yuán sàn
chì sàn
rèn sàn
kuò sàn
yōu sàn
pò sàn
lán sàn
fā sàn
yǔ sàn
xíng sàn
ráo sàn
wù sàn
bèng sàn
mí sàn
tuí sàn
diāo sàn
xián sǎn
fèi sàn
lí sàn
piāo sàn
chǐ sàn
bù sàn
bēn sàn
yù sàn
xiǔ sàn
cuàn sàn
sōng sǎn
jiě sàn
huáng sàn
mài sàn
jī sàn
mí sàn
pōu sàn
diāo sàn
bèi sàn
xié sàn
xiāo sàn
jiǎn sàn
sì sàn
kuì sàn
pán sàn
wǎ sàn
shū sàn
yí sàn
jiāo sàn
dǎ sàn
mǐ sàn
gěi sàn
jī sàn
yì sàn
fàn sàn
⒈ 古代博戏的两种彩名,以枭为贵,散为贱。参见“梟棊”。
引宋葛立方《韵语阳秋》卷十七:“彼苏林以谓五博之类,不用箭,但行梟散,未知所据。”
⒉ 喻指贵贱。
引汉桓宽《盐铁论·结和》:“閭里常民,尚有梟散,况万里之主与小国之匈奴乎?”
枭(1)(名)一种凶猛的鸟。(2)(形)〈书〉勇猛;强悍:~将|~骑。(3)(名)旧时指私贩食盐的人:盐~|私~。(4)(动)〈书〉悬挂(砍下的人头):~首|~示。
散读音:sàn,sǎn[ sàn ]1. 分开,由聚集而分离:分散。解散。涣散。散落。散失。散逸。
2. 分布,分给:散布。散发(fā)。天女散花。
3. 排遣:散心。散闷(mèn)。
4. 解雇:他干的不好,让那家饭店给散了。