chì měng
chì liáo
chì fù
chì téng
chì tòng
chì niàng
chì rán
chì chāng
chì chéng
chì jié
chì fā
chì zhāng
chì liè
chì shèng
chì yàn
chì sì
chì huǒ
chì pù
chì zhuó
chì qíng
chì zhí
chì cuàn
chì shān
chì shǔ
chì rè
chì qiáng
chì yán
chì mào
róng shèng
liè shèng
mào shèng
mào shèng
lóng shèng
kāng shèng
wǔ shèng
chēng shèng
fù shèng
xīng shèng
chǒng shèng
yán shèng
měng shèng
chāng shèng
fù shèng
jìn shèng
mù shèng
míng shèng
qì shèng
lèi shèng
gǔ shèng
xī shèng
měi shèng
sēn shèng
zī chéng
chǐ shèng
zūn shèng
míng shèng
huá shèng
fèng shèng
zī chéng
yī shèng
jí shèng
qiáng shèng
xiǎn shèng
fēng shèng
chūn shèng
guǎng shèng
xióng shèng
guì shèng
féi shèng
chóng shèng
tiǎn shèng
jiàn shèng
háo shèng
wán shèng
jìn shèng
fèn shèng
xià shèng
zhuàng shèng
zhòu shèng
xīn shèng
róng shèng
chōng shèng
dǐng shèng
chàng shèng
pián shèng
wàng shèng
wò shèng
hóng shèng
fēng shèng
jiāo shèng
hóng shèng
chì shèng
fán shèng
mǎn shèng
xī shèng
fáng shèng
bèi shèng
炽盛chìshèng
(1) 火势猛烈、旺盛
英burning(2) 兴旺;繁盛
.例民庶炽盛英prosperous⒈ 火势猛烈旺盛。引申指情感、欲望等强烈。
引《韩非子·备内》:“水煎沸竭尽其上,而火得炽盛焚其下,水失其所以胜者矣。”
唐玄奘《大唐西域记·拘尸那揭罗国》:“毒箭深入,愁火炽盛。”
明沉德符《野获编·评论·评议大礼诸臣》:“今世衰道微,人欲炽盛,彼之附和者,师生兄弟亦有不同。”
叶圣陶《倪焕之》十三:“回乡的热望渐渐炽盛,几乎等不及似的。”
⒉ 兴旺;繁盛。
引汉王充《论衡·超奇》:“文章之人,滋茂汉朝者,乃夫汉家炽盛之瑞也。”
晋干宝《搜神记》卷十四:“诸羌神之,推以为君,其后种落炽盛。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录四》:“或偶闻子孙炽盛,輒跃然以喜者数日。”
⒊ 犹猖獗。
引北周庾信《哀江南赋》:“彼姦逆之炽盛,久游魂而放命。”
《晋书·殷仲堪传》:“又蛮獠炽盛,兵力寡弱,如遂经理乖谬,号令不一,则剑阁非我保。”
繁盛。
炽chì(形)热烈旺盛:~热|~烈。
盛读音:shèng,chéng[ shèng ]1. 兴旺:兴盛。繁盛。旺盛。盛世。盛衰。茂盛。全盛时期。
2. 炽烈:年轻气盛。盛怒。盛气凌人。
3. 丰富,华美:盛产。盛宴。盛装。
4. 热烈,规模大:盛大。盛况。盛典。盛举。
5. 广泛,程度深:盛传(chuán)。盛行(xíng )。盛赞。盛名。盛夏。
6. 深厚:盛意。
7. 姓。