jìn shòu
jìn shí
jìn shēn
jìn jīng
jìn jiē
jìn mù
jìn cí
jìn jí
jìn dǐng
jìn bāng
jìn tiē
jìn shù
jìn hào
jìn zhì
jìn jiē
jìn gǔ
jìn jù
jìn shēn
jìn fēng
jìn zhí
jìn shēng
jìn yè
jìn shèng
jìn wáng
jìn nián
jìn míng
jìn jiàn
jìn jí
měi shèng
zhòu shèng
chāng shèng
féi shèng
zī chéng
zūn shèng
háo shèng
tiǎn shèng
guì shèng
gǔ shèng
chōng shèng
xià shèng
fēng shèng
chǒng shèng
róng shèng
xīn shèng
yī shèng
wán shèng
fèn shèng
xiǎn shèng
lóng shèng
zī chéng
huá shèng
dǐng shèng
pián shèng
mǎn shèng
míng shèng
wǔ shèng
guǎng shèng
chǐ shèng
jiāo shèng
fù shèng
fáng shèng
róng shèng
míng shèng
hóng shèng
chàng shèng
zhuàng shèng
jìn shèng
chóng shèng
mù shèng
xīng shèng
fēng shèng
měng shèng
wàng shèng
hóng shèng
fán shèng
chì shèng
bèi shèng
mào shèng
lèi shèng
xī shèng
chūn shèng
qì shèng
wò shèng
jí shèng
yán shèng
xī shèng
mào shèng
fù shèng
chēng shèng
liè shèng
jiàn shèng
jìn shèng
kāng shèng
sēn shèng
fèng shèng
xióng shèng
qiáng shèng
⒈ 犹兴盛。
引明徐渭《代初进白牝鹿表》:“允著晏清之效,兼昭晋盛之占。”
1.周朝国名(前11世纪中叶—前4世纪中叶)。在今山西、河北南部一带。被韩、赵、魏三家所灭。
2.朝代名。1.(265—316)。司马炎灭魏后建立。建都洛阳,国号晋,史称西晋。为匈奴人刘聪所灭。后司马睿在建康(今江苏南京)重建晋朝(317—420),史称东晋。为刘裕所灭。西晋、东晋合称两晋。2. 五代之一(936—946)。石敬瑭勾结契丹灭后唐建立。建都汴(今河南开封),国号晋,史称后晋。为契丹所灭。
3.山西的别称。
4.进;升:~见。~级。
盛读音:shèng,chéng[ shèng ]1. 兴旺:兴盛。繁盛。旺盛。盛世。盛衰。茂盛。全盛时期。
2. 炽烈:年轻气盛。盛怒。盛气凌人。
3. 丰富,华美:盛产。盛宴。盛装。
4. 热烈,规模大:盛大。盛况。盛典。盛举。
5. 广泛,程度深:盛传(chuán)。盛行(xíng )。盛赞。盛名。盛夏。
6. 深厚:盛意。
7. 姓。