shuǐ bù
xī bù
cūn bù
jù bù
xuǎn bù
zhōng bù
shēng bù
suǒ bù
fān bù
shāng bù
cháo bù
jì bù
yuàn bù
quán bù
xué bù
bǐng bù
lǔ bù
yùn bù
huí bù
kuà bù
xiōng bù
wěi bù
xià bù
jūn bù
quán bù
qiān bù
wài bù
rén bù
jiè bù
bèi bù
qián bù
duì bù
zhǒu bù
dǎng bù
fù bù
cí bù
lǘ bù
bàn bù
tún bù
xī bù
jǐng bù
gōng bù
léi bù
hù bù
àn bù
mín bù
míng bù
gàn bù
jiāo bù
jiǔ bù
shì bù
piān bù
bǐ bù
běn bù
yú bù
jí bù
zuò bù
bā bù
xiāng bù
tún bù
chǎng bù
zhī bù
jū bù
fù bù
xiān bù
yǐ bù
bié bù
lǐ bù
jiù bù
gòng bù
yīn bù
hú bù
dǎng bù
cán bù
jīng bù
dǐng bù
hòu bù
shàn bù
zǒng bù
àn bù
shuò bù
wén bù
wǔ bù
tóng bù
yì bù
wǔ bù
xiàn bù
liǎng bù
jiǎ bù
èr bù
lè bù
shǐ bù
bīng bù
jú bù
zhāng bù
qǔ bù
fān bù
lián bù
sì bù
jià bù
dà bù
xiǎo bù
quán bù
xíng bù
jǐng bù
wǔ bù
bái bù
dòng bù
nán bù
zuò bù
yóu bù
cān bù
bǎn bù
nèi bù
shuō bù
bān bù
è bù
shí bù
guàn bù
jìng bù
zhǔ bù
fǎ bù
liù bù
shēng bù
xì bù
gēn bù
shǔ bù
fàn bù
gé bù
yíng bù
běi bù
lì bù
jú bù
táo bù
yī bù
dīng bù
náo bù
xíng bù
jiàng bù
tiān bù
jiān bù
lì bù
biān bù
fèn bù
shàn bù
fāng bù
dōng bù
huā bù
miàn bù
biǎn bù
⒈ 中国古籍四部分类法之一。 晋荀勖分群书为四部,以史类和杂著为丙部。 东晋李充重分四部,以诸子为丙部。 隋唐以后沿用不变。参见“四部书”。
引《隋书·经籍志一》:“秘书监荀勗,又因《中经》,更著《新簿》,分为四部,总括羣书……三曰丙部,有史记、旧事、皇览簿、杂事。”
《旧唐书·经籍志上》:“四部者,甲、乙、丙、丁之次也……丙部为子。”
我国古代图书分类分经、史、子、集四部。丙部包括诸子百家的著作、释道宗教的学说、小说、技艺、术数等作品。
丙bǐng(名)天干的第三位。参看〔干支〕。
部读音:bù部bù(1)(名)部分:内~。(2)(名)某些机关的名称或机关企业中按业务而分的单位:外交~|门市~。(3)(名)军队(连以上)等的领导机构或其所在地:司令~。(4)(名)指部队。(5)(动)〈书〉统辖;统率:所~。(6)(量)用于书籍、影片等:两~字典。(7)〈方〉(量)用于机器或车辆:两~汽车。(8)姓。