shuō yù
shuō zhī
shuō cí
shuō mèng
shuō běn
shuō sòng
shuō kou
shuō jiàn
shuō xiào
shuō yǐn
shuō gǔ
shuō hé
shuō yì
shuō táo
shuō dào
shuō bái
shuō shì
shuō nèi
shuō fǎ
shuō shū
shuō jiě
shuō jiè
shuō dòu
shuō kōng
shuō jiào
shuō qīn
shuō huà
shuō huāng
shuō diào
shuō shì
shuō zé
shuō shé
shuō kè
shuō jiē
shuō lì
shuō jiǎng
shuō he
shuō tiē
shuō shì
shuō qǐ
shuō jiā
shuō yù
shuō de
shuō shān
shuō fàn
shuō chēng
shuō shù
shuō pò
shuō kuā
shuō qín
shuō huái
shuō tóu
shuō jīng
shuō cuò
shuō cí
shuō yán
shuō huǎng
shuō kuáng
shuō jià
shuō táo
shuō tán
shuō lùn
shuō míng
shuō fēi
shuō piào
shuō shá
shuō qíng
shuō niàn
shuō lǐ
shuō xiàng
shuō fú
shuō xiào
shuō jì
shuō xǐ
shuō wén
shuō kuò
shuō cān
shuō méi
shuō chàng
shuō bǐng
shuō shuǎ
shuō biǎo
shuō kāi
shuō chéng
shuō yǔ
shuō sǐ
shuō bù
shuō lè
shuō hǎo
shuō fā
shuō tiān
shuō chè
shuō huà
shuō jiàn
shuō tīng
shuō zuǐ
shuō líng
shuō zhòng
tún bù
bèi bù
liǎng bù
kuà bù
jú bù
bǎn bù
jīng bù
lǔ bù
lǘ bù
běi bù
bīng bù
xué bù
zhǒu bù
xià bù
cān bù
bàn bù
èr bù
jǐng bù
yú bù
rén bù
cūn bù
bǐ bù
nán bù
wǔ bù
shí bù
bái bù
zhāng bù
jiāo bù
fān bù
wǔ bù
jū bù
bā bù
liù bù
xíng bù
qián bù
wǔ bù
shǔ bù
è bù
lì bù
jì bù
bān bù
jiàng bù
duì bù
dà bù
hú bù
mín bù
jí bù
guàn bù
fù bù
huí bù
gōng bù
náo bù
jūn bù
gàn bù
gēn bù
yíng bù
gé bù
tún bù
chǎng bù
jìng bù
fāng bù
běn bù
xiǎo bù
dǐng bù
léi bù
dīng bù
nèi bù
dǎng bù
shì bù
fù bù
lè bù
jù bù
wén bù
cán bù
xiàn bù
yuàn bù
jiè bù
wài bù
yóu bù
shuō bù
lián bù
shāng bù
wěi bù
jú bù
shēng bù
jiǎ bù
zhǔ bù
fèn bù
táo bù
shàn bù
yì bù
bǐng bù
cí bù
zuò bù
gòng bù
yùn bù
miàn bù
dōng bù
míng bù
xī bù
xiāng bù
tiān bù
xì bù
shǐ bù
yī bù
àn bù
zhōng bù
cháo bù
xiōng bù
quán bù
zhī bù
jiù bù
qǔ bù
xiān bù
hòu bù
shuò bù
biān bù
jǐng bù
dǎng bù
piān bù
quán bù
hù bù
xíng bù
fàn bù
lì bù
fān bù
sì bù
biǎn bù
jià bù
shuǐ bù
yǐ bù
shēng bù
fǎ bù
xī bù
zǒng bù
xuǎn bù
lǐ bù
bié bù
àn bù
jiān bù
shàn bù
huā bù
zuò bù
suǒ bù
tóng bù
yīn bù
dòng bù
qiān bù
quán bù
jiǔ bù
⒈ 指古代小说、笔记、杂著一类书籍。
引明锺惺《致谭友夏书》:“奇俊辨博,自是文之一种,以施之书牘题跋语林説部,当是本色。”
清江藩《经解入门·解经不尚新奇》:“十三经皆先圣遗言,意义醇厚,岂有如后世子部、説部之书,徒快一时口舌哉。”
夏丏尊叶圣陶《文心》五:“我国的说部之中,有名的还有《水浒传》、《镜花缘》、《儒林外史》、《红楼梦》、《老残游记》,这架上都有。”
旧指小说、戏曲以及民间说唱文学等著作。
1. 用话来表达意思:说话。说明。演说。解说。
2. 介绍:说合(a.从中介绍;b.商议;c.说和。“合”均读轻声)。说媒。
3. 言论,主张:学说。著书立说。
4. 责备:数说。
5. 文体的一种,如韩愈的《师说》。
部读音:bù部bù(1)(名)部分:内~。(2)(名)某些机关的名称或机关企业中按业务而分的单位:外交~|门市~。(3)(名)军队(连以上)等的领导机构或其所在地:司令~。(4)(名)指部队。(5)(动)〈书〉统辖;统率:所~。(6)(量)用于书籍、影片等:两~字典。(7)〈方〉(量)用于机器或车辆:两~汽车。(8)姓。