bǐng míng
bǐng rú
bǐng wèi
bǐng hè
bǐng zhú
bǐng huàn
bǐng huì
bǐng xuàn
bǐng lǎng
bǐng líng
bǐng suì
bǐng yù
bǐng càn
bǐng jiàn
bǐng bào
bǐng yù
bǐng shuò
bǐng zhe
bǐng làn
bǐng bēn
bǐng láng
bǐng bǐng
bǐng huī
bǐng huáng
bǐng yìng
bǐng bó
bǐng fā
bǐng wén
bǐng rán
bǐng yào
bǐng liè
bǐng lǎng
bǐng yào
bǐng lín
bǐng biāo
bǐng yè
bǐng lù
bǐng lǎng
gěng yào
chǒng yào
dé yào
shǎn yào
mài yào
huàn yào
jīng yào
xuǎn yào
yáng yào
xiǎo yào
zhōng yào
jiǒng yào
xiǎn yào
tǔ yào
róng yào
huǎng yào
jiǒng yào
jǐng yào
chuí yào
wěi yào
guāng yào
zhāo yào
liú yào
zhào yào
jiè yào
huàn yào
yì yào
huǎng yào
kuā yào
chāo yào
kuáng yào
yù yào
xuàn yào
zhāo yào
lóng yào
xuàn yào
yù yào
xuàn yào
shǎn yào
kūn yào
qī yào
xiān yào
lǎng yào
shén yào
qián yào
yīng yào
zhé yào
yíng yào
jīn yào
chí yào
chǎn yào
nì yào
huī yào
yǐng yào
biāo yào
huá yào
bēn yào
hè yào
fā yào
hóng yào
èr yào
yǐn yào
zhèn yào
bǐng yào
xuàn yào
xī yào
chún yào
huī yào
huáng yào
tūn yào
hào yào
lóng yào
mù yào
⒈ 亦作“炳曜”。亦作“炳燿”。 显示光芒;照耀。
引南朝陈徐陵《为贞阳侯梁太尉与王僧辩书》:“天狼炳曜,非无战阵之风;参虎扬芒,便有干戈之务。”
宋苏辙《南京祈祷文》之七:“曾未旋踵,秋暘炳耀。”
萧蜕庵《徐园追祭宋遁初》诗:“虎观论洋溢,麟阁光炳耀。”
⒉ 文采焕发;光辉灿烂。
引《后汉书·刘瑜传》:“盖诸侯之位,上法四七,垂文炳燿,关之盛衰者也。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·原道》:“文王患忧,繇辞炳曜,符采复隐,精义坚深。”
《东周列国志》第七四回:“惟见两龙张鬣相向,五色炳耀。”
⒊ 昭彰;昭扬。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·诏策》:“卫覬禪誥,符命炳耀,弗可加已。”
南朝梁刘勰《原道》:“光采玄圣,炳耀仁孝。”
⒋ 显赫。
引姚雪垠《李自成》第二卷第三八章:“老先生世受国恩,门第炳耀,原非草木小民。”
炳bǐng(1)(形)光明;显著。(2)(动)点燃:~灵|~蔚|~烛|~~麟麟。
耀读音:yào耀yào(1)(动)照耀;光线强烈地照射:~眼。(2)(动)夸耀:炫~|显~。(3)(形)光荣:荣~。